em đi đâu hết một đời - mà không để lại một nhời cho ai - em đi trọn vẹn rộng dài - mà không thả lại một vài cơn thơ - em đi từ lúc bấy giờ - tôi không hiểu cứ đợi chờ em đi - em đi bởi cái lẽ gì - vì ai hay chỉ là vì đi thôi - dù sao em đã đi rồi - duy còn nỗi nhớ lặng ngồi trên mi Bước vào, cảm giác không bị bỡ ngỡ. Có lẽ đã đến lúc đi ngủ.
Bạn còn phải sống dài dài. Có thể tạm gọi là giấc mơ đa tầng. Đừng thuyết giáo vô ích.
Nhà văn hỏi: Ai bảo em thế?. Tự nhiên nó rất dịu, như một câu hát, không hề bậy. Tôi muốn (em muốn) sống để tôi thôi muốn chết.
Sự đồng bộ quay về với mông muội lại từ đầu trước muôn rủi ro của tạo hóa, muôn đe dọa của sự thiếu hiểu biết và cả sự sồ sề của khoa học kỹ thuật hiện đại mà chúng ta đã tạo ra lại đồng nghĩa với hủy diệt. Có lẽ đó là một thời điểm mấu chốt để yên tâm ra đi. Chơi là nằm mơ bất tận trong tự giam hãm vào khuôn khổ.
Căn bản cũng xuôi xuôi sau khi đọc một số cái tôi đưa. Trăng bảo: Trong vô số bóng trăng dưới các đại dương, ao hồ, vũng nước, đất liền, cửa sổ, mái nhà, tán lá… cái nào là bóng thật của ta? Cuội bảo: Đồ ngốc! Trăng bảo: Tại sao? Cuội bảo: Đồ ngốc! Ta mà biết ta đã không bảo cô ngốc. Cựa mình là bác ở giường bên cũng tỉnh.
Bóng đá nữ thì bảo: Ôi toàn anh như con trai. Những sự không tin tưởng đó cùng sự mở mang thêm tầm mắt gần đây khiến bạn hoài nghi mình thậm tệ. Tốt hơn là nên nhập vai.
Tôi thì thế nào cũng được, khi khoẻ. Nhưng từng khúc vỉa hè lại nằm trước mặt những tiệm hàng. Khoảng giữa bồn hoa và bà già thùng rác là vỉa hè.
Nó không nên phá hoại khi lí trí của nó vẫn kiểm soát được hành động, không nên choảng nhau với những thằng vớ va vớ vẩn. Đến phòng nghỉ, giới thiệu đây là nơi nghỉ ngơi sau khi tập, có thể đọc sách báo, xem tivi, ngủ. Nhưng mà cũng thấy có một niềm tin để hôm sau cắp cặp đến làm.
Một số trong bọn họ nói Chém chết mẹ nó đi khi cầu thủ đội bạn lắt léo và Cho chết mẹ mày đi khi cầu thủ đội bạn ôm giò trên sân. Cả ham muốn làm cho độc giả trở nên thông minh hơn để hiểu nhau và cùng người viết thúc đẩy nhu cầu sáng tạo trong nhau. Khi có một động lực, một sức đẩy lớn thì họ sẽ trở nên nhân ái và hùng mạnh.
Tai họa có thể ập xuống bất cứ lúc nào. Đã bảo nó chấm dứt quan hệ với mấy con mụ ở nước ngoài nhưng chắc gì nó biết nghe. Nhà văn trang trí bốn bức tường bằng những dải lụa và giấy dán dịu màu.