Trên thế giới không có ai giống ta hết. Dì Viola có lấy vậy làm phiền không? Tôi tưởng nhiều khi cũng có. Elise Mac Cormick trong bài đăng ở nguyệt san Reader's Digest viết: "Nếu ta chịu nhận một tình thế không tránh được thì năng lực của ta được thong thả và giúp ta tạo được một đời sống phong phú hơn".
Tôi đã trả một giá rất mắc bài học nầy: phải viết những sự kiện đó lên giấy rồi mới phân tích chúng một cách dễ dàng được. Chú ý là nhận rõ tình hình khó khăn, rồi bình tĩnh tiến tới để thắng nó. Phương pháp đó là một trong những thuật khéo nhất mà tôi được biết, để giải quyết những vấn đề rắc rối.
Ưu tư lại có thể sinh ra chứng sâu rằng nữa. Đó là một hoạ sĩ trẻ tuổi. Hồi 21 tuổi, ông đã kiếm được 75.
Nhan đề đó hứa hẹn nhiều quá. Chỉ những điều nào học rồi mà dùng tới thường mới khắc sâu vào óc ta thôi. Chúng ta không thể sống trong cả hai cái vô tận đó được, dù chỉ là trong một phần giây.
Hai người chết trong dân số gần tám triệu người!. Được như vậy, không còn gì hơn nữa". Chỗ sữa này chảy mất hết và các trò có thể thấy nó đang chui ra đường mương; bây giờ các trò có dằn vật và bức tóc cũng không thể nào thu lại được một giọt.
Xin chỉ cho con, con đường bình yên và vui vẻ. Thành ra công toi một năm trọn, tôi phải xé bỏ sọt rác và viết lại. Coi nó như một cuốn sổ tay luôn luôn mang theo trong khi làm việc, để thắng ưu tư và khi đứng trước một nỗi khó khăn nào đừng nóng nảy.
Smith: hãy coi con số và xem xét lý lẽ - nếu có - của những lo lắng có vững chãi không. Ông đọc sách và nhiễm được thú nghiên cứu những vấn đề chính trị kinh tế và xã hội. Thực là một món quà vĩ đại.
Khó mà tưởng tượng ông hiệu trưởng trường Đại học Yale là một người tầm thường. Nói xong, ông già thi hành ngay, ngả mũ đi tới từ người để quyên tiền giúp ông Lawrence Jones. Tôi đã thấy thường quá đến nỗi không còn ngạc nhiên gì nữa.
Bệnh thứ hai này có thể giết bạn được. Tôi đã thấy thường quá đến nỗi không còn ngạc nhiên gì nữa. Ta nên nhớ rằng lòng biết ơn là một đức tính cần phải được bồi dưỡng; vậy muốn cho con cái ta có đức tính ấy, chúng ta phải làm gương cho chúng.
Trước hết, tôi xin nói rằng, tôi cũng chẳng cần mướn một thư tín viên; sau, nếu cần đi nữa, tôi cũng chẳng mướn ông, bởi vì ông không viết nổi một bức thư bằng tiếng Thuỵ Điển cho đúng mẹo. Morgan, một trong những nhà tài chính khôn khéo nhất từ trước tới nay. Nó là kết tinh những lịch duyệt của cả nhân loại, cha truyền con nối biết bao nhiêu đời.