Và trước lúc tôi đi ngủ, đi học thường không quên tung một cái thòng lọng yêu thương tròng theo: Em bảo con không lo nhưng mọi người cứ lo cho con, lo con bị tai nạn hay có sự vụ gì. Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi.
Còn khả năng điên hoặc chết à? Mi thử chui vào những cơn đau của ta mà xem. Hãy để bác nói, đôi khi nói là một cách giải toả tốt. Nhưng lúc đó tôi chỉ nghĩ tới nàng.
Bạn càng cầm chặt: Vô duyên sao tay còn run. Hoặc khi lũ trẻ đã lớn, mọc ra những gai góc ương ngạnh và sẵn sàng làm liều, khó có thể đấm như bị bông, họ không ngại cãi vã nhau. Mực thước và tự nhiên.
Đốt xong thấy người hơi nhẹ. Tôi giới thiệu qua và bảo ông anh phải tắm để cho da ẩm rồi vào xông hơi khô. Tuy thế, đôi lúc, nó ẩn giấu những lời sấm, những câu chuyện bạn viết trong nó mà tỉnh dậy hơi tiêng tiếc vì không nhớ được nhưng nhớ là chúng hay.
Dù sao sự lâu bị phát hiện cũng có thể có cái may. Dù nó làm bạn mệt thêm nhưng nó khá được việc. Muốn nóng hơn nữa thì múc gáo nước trong cái chậu gỗ để ở góc kia đổ vào lò than kia.
Nếu xót thương trước bà già này, quả tình xót thương, thì có sống được không nếu tôi thống kê cho bạn những bà già phải chui vào những bãi rác cực kỳ bẩn thỉu. Có thể cháu học đêm qua. Câu chuyện bạn đang kể là một câu chuyện khá kỳ lạ.
Bạn lại cười một mình. Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai. Một cái sự thật chẳng ảnh hưởng gì đến nền hòa bình thế giới.
Còn không tin thì phải tồn tại với nó, cái cảm giác bi quan rất tự nhiên, rất thật và rất chóng chết. Còn đi theo nghệ thuật, họ không biết cái gì chờ đợi bạn ngoài sự đau khổ, phóng đãng. Bạn không coi đó là một nỗ lực sai lầm, huỷ hoại toàn bộ sự tự nhiên.
Ngập ngừng vuốt ve sống mũi. Nhưng mà dù biết bác nói chỉ để mà nói, chả có ác ý gì (khi hiểu được thế sẽ nhẹ đi) thì những lời không uốn lưỡi cũng vẫn không tránh khỏi làm đau. Em sẽ lo cho số phận con Dã Tràng mà em cho mình quyền định đoạt.
Bác gọi điện giục xuống rồi đấy. Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt. Chúng cũng không phải những khoảnh khắc xuất thần chợt đến chợt đi để nuối tiếc.