Kỳ lạ thay, bây giờ Sid ít cảm thấy lo lắng hơn về việc liệu mảnh đất mình chọn có đúng là nới Cây Bốn Là thần kỳ sẽ mọc hay không. Tôi không hề nghĩ rằng đó là một câu chuyện vô bổ. Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi.
Bà là cư dân đầu tiên của khu rừng, thế thì chắc hẳn bà phải biết điều gì đó về cây bốn lá chứ. Giờ đây, anh chỉ chăm chú vào mỗi một điều: căng mắt tìm kiếm bất cứ dấu hiệu nào giúp anh tìm thấy cây bốn lá. Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình.
- Nhưng ta sẽ đi gặp Merlin. Dù cho khu rừng Mê Hoặc là vô cùng rộng lớn nhưng ta muốn tìm ra nó, ta biết những người có thể giúp được ta. Sau tất cả những gì chàng đã đạt được thì thật vô nghĩ khi không đi hết con đường đã chọn.
Họ tìm kiếm những người giúp họ tái khẳng định những suy nghĩ yếm thế của mình. Đôi khi những yếu tố chính lại có thể được tìm thấy trong những chi tiết tưởng chừng như rất vụn vặt. Hắn cũng như ta đều biết Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc ở đâu.
"Thật là một thứ bụi bặm nhớp nháp, khó chịu!" - mọi người càu nhàu. - Quả tình ta rất mệt. Và Sid cũng chẳng biết phải làm gì hôm nay nữa nên chàng chuyển hướng quan tâm của mình đến những vấn đề của Bà chúa hồ.
Và điều này chính xác vừa xảy ra với Sid: chàng đã chấp nhận quên đi chuyện lấy nuớc để khỏi đánh thức những bông hoa ly và ngay khi cháu tìm cách chia sẻ những nỗi khổ của Bà chúa hồ thì chàng lại tìm được cách giải quyết được việc của chính mình. Giống như một người thủ thư, phải lục tìm hai ngàn quyển sách trong thư viện, bà chỉ trả lời một khi đã tìm xong. Chờ đợi làm anh mất hết tinh thần, nhưng hiện giờ, đó là điều duy nhất mà Nott có thể làm.
Nott bây giờ đã không còn chịu được nữa. Chúng ta đã không tình cờ gặp nhau. - Anh đúng là một Hiệp Sĩ Chân Chính mà tôi ước ao được gặp! Hãy giữ thanh kiếm này - nó sẽ giúp anh luôn có được sức mạnh và niềm tin! Và hãy giữ lại cho mình một cây bốn lá.
- Được rồi, ta tin nhà ngươi, nhưng ngươi không được làm ồn đấy nhé. Chàng biết là cơ hội này rất mong manh nhưng ít nhất chàng cũng đang làm một điều gì đó có thể cải thiện được tình hình. - Bởi vì hồ của ta không có sự lưu thông.
Nott chẳng biết phải làm gì nữa. Tôi không nghĩ là mình đã sáu mươi tuổi rồi. Ta chỉ muốn hỏi ngươi một việc.
Chúng chính là hạt giống của Cây Bốn Lá thần kỳ, mỗi hạt rơi xuống là. - Tôi mua được một cửa hàng nhỏ sắp đóng cửa. " Vì thế Nott quyết định không tin lời của thần Gnome.