Chỉ cần cháu làm rạng danh dòng họ là bác mãn nguyện. Trong sự đồng cảm với sự tàn tạ của công việc sáng tạo. Cái ủng đó mới dẫm lên mặt chân đế vuông vuông ghép bởi ba miếng nhựa.
Khi thấy viết đã cũ cũng lại khó tiếp tục. Có lẽ là thứ món tráng miệng bên cạnh những món chính tuyệt hảo không đủ cho tất cả. Những tâm hồn đã chết, đó là một sự tội nghiệp.
Chả nghĩ nhiều cho ai được. Anh sẽ đánh mất lòng can đảm và tình thương chắt chiu của mình, có thể mất mãi mãi vì lúc mệt mỏi quên rằng: Đó chỉ là một sự mờ nhạt tạm thời của khao khát để cân bằng và nhẫn nhục. Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu?
Hoặc với nội dung vờ phản ánh chính nó. Cả hai đều không biết những sự ngắt cụt cảm hứng có thể dẫn đến lãnh cảm. Tôi cứ tà tà gạt chân chống.
Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp. Nhưng vấn đề là thời gian (dù không đầu không cuối) đã đi và kéo loài người theo, hình thành bản chất luôn phát triển. Những lúc nàng nhìn vào mắt ta, nàng nhìn mãi nhìn mãi mà không chịu quay đi.
Để vớt vát chút kiêu hãnh, họ dễ hành hạ, dúi đầu những người còn cùng cực hơn. Tôi đèo mẹ đi, cố tình lắc lư xe cho mẹ thấy là tôi bực bội. Lũ sư tử trông thật già nua và hốc hác.
Làm thế nào để ngừng viết. Bác vòng sang phía trái tôi. Hàng mi dài ôm lấy đôi gò mắt.
Bạn lại kéo tiếp, kéo đến năm sáu lần mà vẫn thấy mình trong đống bùng nhùng màu hồng hồng hoa hoa. Anh chỉ đọc chứ có phải người làm nghiên cứu đâu. Thế mà, khi không có quyền được lao động theo sở thích, để không hoang tưởng bởi sức hấp dẫn có thể gây nghiện ngập, để không quá xa cách đồng loại; đôi lúc bạn phải cấm cửa, hắt hủi trí tưởng tượng.
Để không đóng lại cánh cửa tốn rất nhiều sức lực mới hé mở được cho ánh sáng lọt vào. Thật ra, khi đã muốn sống cho ra sống thì ai cũng phải bon chen. Hôm trước em đọc ở một tờ báo có nói… Nói chung là bố mẹ hơi xuôi xuôi thôi, còn họ vẫn chưa thay đổi quan niệm mảnh bằng đại học không thể không có.
Và rồi họ thả xe tôi ra. Một tuần đi học có hai buổi cháu không thể nói là mệt được. Những sự không tin tưởng đó cùng sự mở mang thêm tầm mắt gần đây khiến bạn hoài nghi mình thậm tệ.