Và bạn chọn cách im lặng nhấm nháp. Cả những trận bóng ném thằng em thi đấu nữa. Tôi biết điều đó nên chưa bao giờ tôi khinh ghét họ.
Cũng như những cơn đau ứ dồn trong ngực, trong họng, trong mắt, trên lưng, nhè nhẹ nơi đầu ngón tay, chúng cũng quen với mình rồi. Mà tuổi trẻ thiếu nhận thức thì hay phá bỏ sạch trơn chứ không đào thải có chọn lọc. Ngoài những yếu tố ngẫu nhiên, vận mệnh của loài người được định đoạt bởi những người tài.
Tất nhiên là sẽ có kẻ khác xen vào nhưng thêm mình nữa là thêm bất công, vả lại, quan niệm như thế sẽ thành thói quen và làm sai trong nhiều việc khác. Và bản thân họ phải tự thoát ra. Còn một ngày nữa mới tới hạn.
Chà, đây lại biến thành một cuộc thương lượng. Một người khéo miệng và đầy kinh nghiệm như bác cũng khó làm lay chuyển nổi những cái máy chỉ vận hành tốt khi có tiền và tốt hơn khi có nhiều tiền. Tại sao phải mệt thế nhỉ? Hóa ra trong những lựa chọn diễn đạt nội tâm, vì lười tra từ điển định nghĩa hoặc không mấy tin tưởng vào chúng (những từ nhạy cảm, chúng đã được định nghĩa chung cho cả thế giới đâu), hắn hay bị lẫn lộn giữa sáng tạo, nghệ thuật và đời sống.
Hoặc khi lũ trẻ đã lớn, mọc ra những gai góc ương ngạnh và sẵn sàng làm liều, khó có thể đấm như bị bông, họ không ngại cãi vã nhau. Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia. Ba bố con đèo nhau về trên con đường cao tốc đông nghẹt.
Rồi cuộc sống sẽ dậy bạn rằng khi nói chuyện thì rất ít sự thật được tiết lộ. Và nhận ra khi sức khỏe không cho phép thường xuyên đá bóng, đầu bạn mệt hơn rất nhiều. Đây là lần thứ hai mình nghĩ về cái biển số.
Mẹ kéo tóc bạn một lúc không ăn thua, đành sang phòng bên nghỉ trưa. Cổ họng hơi nghẹn và lồng ngực hơi rỗng. Tôi kém nhất khoản này.
Em sẽ kể cho nó về cuộc tình của em. Cái bướu ở lưng lồi lên. Bên mép hắn có một miếng băng gạc trắng.
Khi bạn phải đánh nhau hoặc làm lành với chính mình, thật khó. Tôi có làm gì ám muội đâu. Quả vậy, có một lần chúng tôi tưởng ông cụ đã về trời rồi.
Để cắn tiếp những kẻ chống đối mục đích đẹp đẽ của tôi. Nàng bảo: Hãy đặt tay em lên ngực anh. Nhưng cháu thử nghĩ xem, nhỡ xảy ra chuyện gì, quả thực các bác không biết nói với bố mẹ cháu thế nào… (loáng thoáng bên cạnh… Bố: Mấy con mèo này hay thật.