Khi hắn thấy hắn không thể vượt qua hoặc không có ham muốn vượt qua. Bác lên nhắc lại bài học thuộc lòng luân lí. Ngôn ngữ cũng là một thứ vũ khí, một con dao hai lưỡi mà.
Và với nhiều người, học không có gì ngoài nghĩa đến trường và ngồi vào bàn. Tối, bạn đèo bác vào viện. Muối thì về biển còn nước thì lên mây.
Anh chắc chả chấp tôi đâu nhỉ. Sẽ là đê tiện khi đòi hỏi lòng bao dung cho sự kém cỏi trong nghệ thuật. Đến giờ tiêm, mẹ bạn dúi cho y tá 10 nghìn.
Hay lại phải để tôi tiếp tục mất ngủ mà sáng tạo ra nó? Các cô gái câm thường nói rất nhiều bằng trí tưởng tượng của người khác. Một số người giúp đỡ nhiều.
Lúc tôi khóc, dường tôi có hỏi tại sao mình khóc. Tôi định chờ mẹ bảo: Mẹ cho con thôi học nhé. Lời lẽ không tổng ngổng tồng ngồng mà chữ nào chữ nấy được rẽ ngôi, xịt keo bóng mượt.
Tôi khóc cho những thất vọng lớn đầu đời. Dù biết điều đó khiến họ càng ngày càng cho mình đi quá giới hạn. Mặc dù tình yêu thương có thể cứu rỗi tất cả nhưng tình yêu thương của thế giới này hiện đang quá ít ỏi.
Nhưng không phải sở thích. Bao người làm được sao mi không làm được. Bàn học và máy vi tính của chị út được chuyển sang đó.
Trong đó đầy những cuộc chiến, những rào cản, những biên giới; đầy những thiên thần và ác quỷ. Rồi đau và chấp nhận đau. Thấy chưa, cả nhà đều lo cho con.
Thế nên, sau nhiều năm thì dù có một bản lĩnh nào đó, bạn vẫn rất cần tĩnh dưỡng và làm tươi mát lại đầu óc. Họ cần chấp nhận một sự thật chính đáng và đơn giản: Hãy để bạn sống như chính bạn. Tùy theo tâm tính người mà cát thường dồn về bên thiện hay về bên ác.
Xem xong ông ta nói: 50% đỗ, 50% trượt. Mà nguyên nhân là những dồn nén âm thầm xuất phát từ chính sự căm ghét (thường là vô thức) những định kiến ấy. Cô không dám nhìn vào ai.