Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài. Tẹo rồi biết trình báo thế nào đây? Theo dòng suy tưởng, bạn cảm giác, ở nhà bác, mọi người đang chờ bạn với những ánh nhìn đầy trách móc.
Và bạn liên tưởng tới Zidane. Nhưng có lúc bạn phải chọn lựa nghiêm túc và khắc nghiệt. Nhẹ hơn thì nghe làm gì, nó bồng bột, nó trẻ dại.
Đừng xót thương vì bà già nhặt rác mà hãy thương nếu biết bà ấy nhặt rác về bán nuôi lũ cháu nheo nhóc có thằng bố nghiện ngập vào tù và bà mẹ trốn đi tìm một chân trời khác. Cũng như chấm dứt việc lệ thuộc thời gian để tự do phân phối năng lực và học cái mình cần. Và nhận ra đến giờ chỉ có mẹ mới cho tôi cái quyền hờn dỗi ấy.
Chắc bác chưa chữa cho thi sỹ bao giờ. Trong sự thiếu hiểu biết của cả hai. Làm thế gian thoải mái rồi lại ngột ngạt, tù túng, buồn nôn, bực bội.
Tôi còn e ông cụ sẽ khỏe lên sau khi tiếp xúc với ông. Họ không nhớ nhiều về qui tắc cần tránh mạt sát cãi vã nhau trước mặt con cái. Cũng may chị có nhiều bạn, tôi cũng gặp vài người, bạn tốt.
Mà là từng câu hỏi cho từng bước chân. Và cho bạn thời gian để giúp họ nhìn thấy điều đó. Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường.
Mỗi sáng, tôi tỉnh dậy khá sớm, lúc trời còn âm u, nhưng cứ nằm. Vài lần trước, bố đưa giúp tôi, chỉ thấy phản ứng làng nhàng. Nó chỉ có một con đường để giữ gìn những nét đẹp nguồn cội hiện sinh (luôn luôn biến chuyển) là giết những thứ mạo danh đạo đức giết nó.
Trong thế gian này, chẳng có gì tan biến cả. Nhưng ông hãy nghĩ kỹ đi. Gặp ở rất nhiều nơi.
Cũng dễ hiểu, đã bon chen thì mấy ai còn sáng suốt. Nhưng lần này, lần rất lâu rồi nước mắt tôi mới được thánh thót rơi như vậy, tôi không thấy thế nữa. Nhưng tôi không quen phản đối.
Em sẽ thôi cảm giác về hư vô, em sẽ thôi cảm giác về dục vọng, em sẽ thôi cảm giác về em, em sẽ thôi cảm giác về tôi hay bất cứ ai bất cứ điều gì. Thế là có cớ mời anh ta chiếc kẹo. Như vậy là bạn lựa chọn ngủ tiếp với lí do mà bạn cho là chính đáng: Đã sáng tạo đủ cho một ngày và mệt.