Khu 3 Net

May mắn chén được em sinh viên

  • #1
  • #2
  • #3
  • Trong chương đầu có câu rằng: "Hồi đó tôi chỉ trông được một mắt và có những vẩy nhỏ che gần kín con ngươi làm tôi chỉ còn nhìn thấy lờ mờ qua cái khe nhỏ ở phía trái. Người đó hỏi mua thử hai ổ. Chắc chắn là tôi đã chết điếng.

    Bằng cách nào? Bằng cách phỏng vấn những người đã làm nghề ấy từ mười, hai chục hoặc bốn chục năm. Trước kia tôi hay ngồi thẳng tắp trên ghế, hết sức chú trọng thảo luận về các đề mục của những cuốn phim thời sự. Tôi bèn mở các hộc tủ ra, các hộc đều rỗng không, trừ những giấy mực để trữ.

    Đã 20 năm rồi chúng tôi bán dâu hộp cho những hãng nước đá. Vậy muốn diệt nỗi lo trước khi nó diệt ta, theo quy tắc thứ ba này: Chín năm đầu đó thiệt là cay đắng vì kết quả ông chỉ kiếm được có 20 Mỹ kim, trung bình khoảng một xu một ngày!

    Ông viết: "Khi võ quan kia lại gần tôi, tôi còn nhức đầu như búa bổ, nhưng đọc xong bức thư, tôi khỏi liền". Chúng ta hãy xét định lệ thứ nhất đã: Vạch rõ những sự kiện. Họ muốn được yêu mến, song cách độc nhất để được yêu mến lại là chớ đòi hỏi tình yêu mà phải vung nó ra, đừng mong báo đáp.

    Tôi lấy làm tự đắc có chiếc nón mà ông Loftin đã mua cho. Nếu bạn làm đúng theo đây thì sẽ không bao giờ còn buồn vì lòng bạc bẽo của người đời Nhưng ông con nhất định làm theo ý mình và khoác chiếc áo xanh dính đầy dầu mỡ.

    Và cũng không bao giờ chúng mở miệng cám ơn nữa. Như vậy là rất hay hỏng. Khi thang ngừng ở một từng nọ, ông xin tôi tránh lối cho ông đẩy ghế ra: "Xin lỗi ông, tôi làm phiền ông quá".

    Một cựu thương binh kể với tôi khi anh và bạn bè bị đưa xuống chiếc tàu chờ dầu xăng Octane (một thứ xăng rất dễ bén lửa) ai nấy đều hoảng hồn. Luyện cho có một lòng ham sâu xa, nhiệt liệt, muốn hiểu rõ những quy tắc thắng ưu tư. Phản ứng đó rất tự nhiên, không có chi kiểm sát được".

    Nhưng cảnh ngộ của ta khác: ta sống một đời tầm thường quá. Song thân tôi lấy sự giúp đõ kẻ khác làm vui. Ông ta nói: "Cô Ira, tôi không giúp cô được mà cũng không ai có thể giúp cô đâu, vì chính cô đã rước lấy cái tôi nợ vào mình.

    Chiều đến lại ngủ hai tiếng trước khi ăn bữa tối. Đáng lẽ đáp rằng tôi còn mắc việc và lát nữa sẽ trả lời thì tôi quyết định và trả lời liền: Tôi luôn luôn giải quyết lập tức mọi vấn đề, nếu có thể được. Steel, những cuộc hội nghị của ông và các bạn đồng nghiệp thường kéo dài quá.

    Mà có lẽ họ cũng sợ quá thiệt. Tôi xin Ngài cho tôi nuôi nổi vợ con tôi. "Tiếng tíc tắc của cái nợ đó ám ảnh tôi hoài, làm cho tôi tỉnh khô, trằn trọc suốt đêm trường.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap