Sự hòa giải thường thành công chỉ khi xuất phát từ nỗ lực của thiểu số và sự tha thứ của số đông. Các cậu muốn thắng thì các cậu phải có sức mạnh, muốn có sức mạnh thì các cậu phải đoàn kết với nhau. Tôi tạm thời chấp nhận viết trong sự chu cấp của gia đình và tình trạng bỏ bê học hành bởi có nhiều cái cần sự tập trung để viết ra, lắng đọng lại.
Đứng trên góc độ lí luận thì bạn thừa sức phẩy tay cho cái mạng nhện ấy rách toang. Đốt xong thấy người hơi nhẹ. Lúc đó, tôi trống rỗng.
Cái vực của sự hỗn độn. Có thể hắn câu được những con cá to để thả. Hay ông định viết một câu chuyện kêu gọi người ta quyên góp cho vợ ông.
Hồi đấy em vẫn thường nhìn anh và mỉm cười như lúc này. Mùi mực, cá ba chỉ nướng, rượu trắng bay thơm phức. Lật ngửa cây đèn lên thì thấy các chân tròn nhỏ ấy đều rỗng bên trong, tại nơi sâu thẳm là những cái đầu ốc vít.
Kiếm tiền cuối cùng cũng để làm gì. Còn lại, nó mới là hư vô. Bạn thì dù vẫn khiêu khích nó, cái chết, nhưng cũng hoàn toàn không muốn nó đánh bại mình.
Ở nơi ấy, ông sẽ là tất cả mà cũng chẳng là ai cả. Hàng mi dài ôm lấy đôi gò mắt. Sau khi biết có những kẻ ác thế nào, những cuộc chiến đẫm máu đau thương thế nào và loài người đã từng hờ hững thế nào.
Đọc cũng không thấy thích một sêri truyện toàn về tôi thế này. Lải nhải cũng là chơi. Còn nếu quá ít người đủ tài để nhận ra phải thiện và thực hiện được nó; và nếu tôi (cũng như những người đồng tình với tôi) nỗ lực mãi mà khả năng có hạn, không đủ sức lay chuyển họ; thì sự cô đơn mãi mãi của thiên tài vẫn còn tạm thời là một định lý chưa thể lật đổ.
Hạn chế ra ngoài nữa. Tự trấn tĩnh rồi nhủ: Đây không phải là tính cách của ta. Được thiên tài cảm ơn, sướng nhé.
Tôi thấy ông có khiếu phê phán đấy. Có điều, em chã thích. Không quản lí chặt, nó dễ bị dụ dỗ làm bậy lắm.
Dù chỉ nhả ra từng tí, từng tí một cho một người nhiều thụ động. Như tiếng chuông cố chui lên khỏi mặt đất. Chúng ta có hai cái rỗng.