Tất cả đều nhạt nhòe trong cơn bão tuyết, căng mắt ra nhìn vẫn chỉ thấy một nhóm người loanh quanh với một vật gì tròn tròn. Còn ba từ quan trọng nhất trong việc điều khiển một cuộc họp là gì? Chuẩn bị, chuẩn bị và chuẩn bị. Tôi ngồi ở bàn đầu tiên, mặc bộ áo dạ hội lần đầu tiên trong đời, nhìn những sĩ quan cảnh sát trong bộ quân phục với những chiếc huy chương sáng chói.
Có thể bạn không bao giờ muốn rơi vào tình trạng thất bại giống như hoàn cảnh của Tommy Lasorda. Và tôi sẽ cố gắng làm hết mình, thật chí còn thích thú nữa chứ sao. Burns không giải thích gì thêm, chỉ nhấn mạnh hai tiếng: Đừng cười.
Ted cũng có những đức tính như Truman: thẳng thắn, sôi nổi và quyết đoán. Bài nói của bạn ngốn bao nhiêu thời gian? Chỗ nào cần lên giọng? Chỗ nào cần xuống giọng? Lúc bắt đầu có cuốn hút và khi kết thúc có khái quát lại vấn đề không? Sơ sài hay sâu sắc? Bạn đã thật sự cảm thấy tự nhiên và thoải mái khi nói hay chưa? Nếu cần hãy tập nói trước với người thân của bạn và nhờ họ góp ý. Thay vào đó hãy nói về việc khách hàng sẽ được dùng bữa sáng với một tách cà phê đang bốc khói và một chiếc bánh xốp nướng vàng.
Sam kể cho khán giả nghe về một thời niên thiếu cơ cực, về người cha nghiêm khắc luôn muốn anh trở thành một thầy giáo. Và đây là những khách mời khác cũng rất tuyệt vời trong chương trình của tôi: Mặc dù với độ tuổi ngoài 60 như tôi thì nhạc nhạc rock, nhạc rap quá giật gân và dễ sợ, nhưng tôi cũng phải biết về chúng.
Khi có quan điểm như vậy, bạn sẽ thấy rằng được trò chuyện với những người nổi tiếng là một dịp may thú vị. Năm 1993, Harvey tiếp tục xuất bản cuốn sách bán chạy thứ ba, cuốn Sharkproof, với những chuyên mục rất thú vị: Nhận lấy công việc bạn muốn, Tìm kiếm công việc yêu thích, Thị trường ngành nghề ngày nay… Có người còn dùng những tiếng lóng và cho rằng vậy mới thời thượng, mới oai.
Chúng ta đã thật sự mất cô ấy thì cũng đã đủ. Đừng mãi nói về những việc đâu đâu rồi phải vội vàng đi vào vấn đề chính trong những phút hiếm hoi còn lại. (Cũng không ai nói rằng họ sẽ kể một câu chuyện vui lớn!).
Họ không tin vào những thắng lợi bấp bênh nông cạn trước mắt, chúng không có giá trị thật sự và chẳng chứng minh được gì ngoài sự háo thắng mà thôi. Khi nghĩ về tất cả những người ăn nói tài ba mà tôi từng có dịp được trò chuyện, tôi có thể rút ra kết luận về các bí quyết chung của họ như sau: Tôi học được kinh nghiệm quý giá này sau lần trò chuyện với Joe DiMaggio Jr.
Ông sẽ tạo ra một sự kiện lớn đấy. Tôi đã từng thấy điều này ở những người có nghề nghiệp rất khác biệt nhau. Tháng giêng năm 1994, một tối nọ nơi hành lang khách sạn Beverly Wilshire (Los Angeles), Al Pacino, Walter Cronkite, vua bóng đá Pele, tôi và một số người khác đang nói chuyện với nhau, chỉ một vài giờ sau một cơn động đất.
Câu trả lời của tôi là: Xin nhường việc đó lại cho các nhà khoa học. Họ biết bù lấp nhược điểm này bằng cách nói chuyện có duyên, bằng vốn kiến thức phong phú và kỹ năng chuyên môn hoàn hảo. Anh còn cười đùa về tật nói lắp của mình.
Đây cũng là cách giúp tôi đã xử trí những tình huống tiến thoái lưỡng nan đấy các bạn. Bản thân tôi cũng ngại khi nói đến vấn đề này. Nhưng Joe từ xưa đến nay vốn không thích nói về cuộc sống riêng tư.