Josh đã ra một quyết định không chỉ ảnh hưởng đến bản thân anh ta mà còn đến uy tín của cả bộ phận. Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm! James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa.
Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.
Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".
Nhờ vậy, anh có thể trò chuyện với các nhân viên của mình và qua đó hiểu hơn những khó khăn mà họ đang gặp phải. Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi. Nhờ thế, bản thân các nhân viên của anh cũng tỏ ra phấn khích và tự tin hơn hẳn.
Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James. Những điều cậu nói có ý nghĩa làm thay đổi không chỉ cuộc đời tớ mà còn tạo ra những ảnh hưởng tốt đẹp đến nhân viên và cả gia đình của tớ.
James cảm thấy mình như trở thành một người khác, thoải mái hơn, yêu đời hơn và thành công hơn. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. - Josh không đợi James phải nói ra điều đó.
Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. Cậu là người có kinh nghiệm trong chuyện này, cậu có thể giúp tớ không? Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm.
Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ. Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. Khi đọc lại những điều mình đã viết trên bảng, James chợt nghĩ đến những vị giám đốc trong công ty - những người cũng có thể đang gặp phải khó khăn như anh.
Suốt những năm trung học, lúc nào Jones và James cũng chơi với nhau, cùng chọn những môn học giống như nhau, thậm chí cùng chơi các môn thể thao giống nhau. Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Và khi công việc không được như ý thì chính James là người phải chịu trách nhiệm sửa chữa những sai lầm ấy.
Thật ra, Jennifer không ngừng chứng tỏ năng lực tuyệt vời của mình và cô ấy luôn sẵn sàng đảm nhận bất kỳ công việc gì. - Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông.