Chúng ta sẽ đổ loại thuốc tẩy cực mạnh này vào lưới đựng xà phòng của máy giặt để tẩy sạch quần áo trước khi giặt. Chúng ta bị căng thẳng phần lớn do môi trường xã hội và các cuộc thi cử định kỳ. Bạn đã thấy logo của Burger King gồm có một vòng khuyết màu xanh bao quanh một quả địa cầu màu vàng và dòng chữ “Burger King” màu đỏ in đè lên quả địa cầu.
Tấm chì này quá nặng nên chúng ta vứt nó vào trong một hộp (can) lớn – can =72. Có thể có một vài người trong số các bạn sẽ phản ứng lại: Thế còn bệnh Alzheimer và mối liên hệ giữa tuổi tác và trí nhớ đã được chứng minh thì sao?! Thay vào đó, chỉ cần một giây để ý tới thực tế rằng chúng ta đang đọc đến trang 58 thì chúng ta sẽ tiết kiệm được nhiều thời gian tìm kiếm.
Bây giờ, bạn hãy liên tưởng các từ đó trong ngày Cách mạng Pháp thành công. Đã hai nghìn năm trôi qua kể từ đó nhưng mọi thứ không hề thay đổi. Liên kết các từ khóa bằng cách tạo ra một câu chuyện liên tưởng.
Hai cảm giác này sẽ nhắc bạn cất ví tiền trong ngăn bàn. Vấn đề chính mà bạn muốn truyền đạt là gì? Đưa ra 3-4 ý chính giúp bạn đạt được mục đích của bài thuyết trinh/bài giảng và tạo ấn tượng mà bạn muốn. Chúng ta có thể nhớ Cervantes đã viết tác phẩm Don Quixote chứ khó mà nhớ được tên đầy đủ của tác giả: Miguel de Cervantes Saavedra.
Từ tiếp theo là “chậu hoa”. Nghiên cứu cho thấy, chúng ta có thể nhận ra ngụ ý từ bức tranh biếm họa nhanh hơn là chân dung của cùng một người! Hay nói cách khác, việc bóp méo hình ảnh của một cá nhân sẽ là bức chân dung chân thực hơn cả hình ảnh thật sự của người đó. Họ có một bộ dạng không thể quên được, nó đã in sâu vào trong tâm trí bạn.
Nếu tôi đã ở đây, thì đây là một cơ hội tuyệt vời để mua đôi giày đó…” Bạn tiến đến gần người bán hàng có vẻ cáu kỉnh và hỏi cô ấy (bằng tiếng Pháp): “Avez-vous rouge Prada chaussures?” Cô ấy tỏ vẻ khó chịu, dẫn bạn đến gian hàng có đôi giày đó và hỏi: “Cỡ bao nhiêu vậy? “Ôi trời! Cỡ giày của Sheila là bao nhiêu nhỉ? Chúng ta đã viết ra trong cuốn sổ ghi nhớ rồi. Chúng ta có thể làm được tất cả, vượt trên cả trí nhớ của chúng ta, vì các thông tin đã được gắn kết với các thông tin khác mà chúng ta đã “lập trình” trong bộ nhớ của chúng ta. Như bố tôi chẳng hạn, ông không bao giờ học cách phát âm chính xác từ “Wednesday” vì từ này không được phát âm theo cách mà chúng ta đánh vần.
Với sự tự tin và dáng vẻ đầy quyền uy, anh ta bắt đầu thuyết trình: Chúng ta có thể nhớ nếu chúng ta quả quyết mình thật sự muốn nhớ… và lập trình nó để thực hiện “trực tuyến” các hoạt động nào đó. Ví dụ, một đứa trẻ chưa bao giờ sưu tầm tem lại nhận được một món quà gồm có vài cái tem.
Ví dụ: “Friends of Isabella”. Với bạn, tôi xin hứa là bạn sẽ thành công. Như vậy, chúng ta vừa hoàn thành xong danh sách.
Bây giờ thì chúng ta đều biết chữ c đứng trước và hai chữ ss đứng sau… ” Anh ta lại ngừng lại. Có điều gì đáng ngạc nhiên ở đây sao?”
“Tôi vừa bị một trận ốm”. “Thật thoải mái!” Có thể ngay lúc này bạn đang nghĩ vậy. Cicero “bước vào” phòng ngủ và nhìn thấy ba người lính đang nằm ngủ trên chiếc giường ấm cúng của mình.