Khu 3 Net

Nhờ cấp dưới chăm sóc Cô vợ trong 2 tháng đi công tác…và cái kết

  • #1
  • #2
  • #3
  • Cậu có cho rằng mình mạnh hơn để bác bỏ tớ không? Tùy cậu. Người ta có thể làm được mọi việc, vấn đề là có đủ tài hay không. Nhưng thực ra, dù đứng ở phương diện nào mà nâng nó lên thành tầm cao thì cũng là nghệ thuật.

    Bạn thực hiện nó trong lúc chờ đợi cái sẽ phải đến. Tôi bảo chỗ than này hôm qua em đến đã thấy. Thiếp đi với bàn tay nàng run rẩy trên ngực…

    Xung quanh là người. Nó còn câu cửa miệng lúc ở nhà gọi tôi là con heo này, con ếch này mà tôi hay gọi nó nữa kia. Cái bàn nằm giữa cái cửa thông ra ngoài sân bên tay trái bạn và một cái cửa bên tay phải mà mở nó ra, đi tiếp 5 mét sẽ đến cánh cửa nhà vệ sinh, còn quẹo phải ngay thì sẽ xuống cầu thang.

    Nhưng mà bạn này, tôi không tin vào tính bản thiện bao la của con người đâu. Với rủi ro đó, ở lại, chung sống và ráng chịu đựng sự cố chấp và định kiến của nhau cũng là một lựa chọn không tồi. Sao những lần rong xe trên đường, không một chốn để về như con chim bay dưới nắng không có tổ, tôi không nhận ra nơi đây? Một cái ghế đá để viết và không nhiều người để quấy rầy.

    Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá. Như lấy đất ở mảng đê này đắp sang mảng đê vỡ kia. Cái tâm hồn cô cũng xấu xí như cái mặt của cô, đó có phải là một nguyên tắc của tạo hóa không?.

    Tôi bảo: Mẹ không tin con à? Mẹ lặp lại: …chỉ cần bếch đít một chút. Cũng chẳng biết sẽ chụp không. Dù không phân biệt rành mạch được tiếng nào là của chim trên cây ngoài trời và chim trong lồng.

    Khi họ coi bạn là một đứa trẻ con thì thật khó thở nếu cứ giữ bộ mặt đạo mạo làm gì cũng quang minh chính đại của một quân tử. Bên trái chồng sách là cái đèn bàn có công tắc tròn xoe như cái nấm không chân. Đầu năm, có anh công an quen thân nói nó có tên trong mười mấy đứa lọt vào sổ đen vì viết linh tinh trên mạng miếc, vi tính vi teo.

    Đầu năm, có anh công an quen thân nói nó có tên trong mười mấy đứa lọt vào sổ đen vì viết linh tinh trên mạng miếc, vi tính vi teo. Tôi đang viết với tư cách một thiên tài. Dù việc đối tốt với tôi cũng vì khiến chị thấy thoải mái.

    Bảo: Chị xem, có thế mà không viết được thì còn thi thố gì. Bố bao giờ cũng thế, trong những món vật chất, bố luôn chọn phần dở nhất. Hôm nay chị bạn ra viện.

    Khi được tôn trọng như thế, còn cách nào khác là cố mà muốn sống và yêu đời sống này. Ăn, ngủ, xem tivi, đọc, thi thoảng vào mạng, viết, gõ, đá bóng càng ngày càng ít. Kết quả đợt điều trị này chưa biết ra sao.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap