Một năm học ở nước Mỹ, tính trung bình kéo dài 180 ngày. Borgenicht nói rằng ông muốn mua bốn mươi kiện vải cashmere. Ồ, tôi biết điều này.
Những dàn xếp định mệnh từ trước đã được sắp đặt chống lại bạn. Cũng giống như Flom, Friedman lớn lên trong cảnh đói nghèo, con của một gia đình Do Thái nhập cư gieo neo chật vật. Chúng ta sẽ không có bất cứ phiên tòa nào ở đây hết, bà con ạ.
Ở một chừng mực lờ mờ nào đó cô biết rằng có điều gì đó không ổn với lý thuyết của mình về cách vẽ một đường theo phương thẳng đứng, và cô không dừng lại cho đến lúc cô hoàn toàn chắc chắn rằng cô đã hiểu đúng nó. Không thấy dấu vết của những quầng thâm dưới mắt hay một cốc cà phê nghi ngút khói trước mặt chỉ là vì em còn quá nhỏ cho những thứ đó. Khó khăn với Chris là anh luôn cảm thấy quá buồn chán khi phải ngồi yên và lắng nghe giáo viên giảng dạy.
Thay vào đó, tôi sẽ kể một loạt câu chuyện góp nhặt từ thế giới dân nhập cư New York − nơi Joe Flom đã lớn lên − theo lời của một bạn học trường luật, một cặp cha con tên gọi Maurice và Mort Janklow, cặp vợ chồng đặc biệt Louis và Regina Borgenicht − với hi vọng giải đáp được một câu hỏi then chốt: Những cơ hội của Joe Flom là gì? Bởi chúng ta biết rằng Những kẻ xuất chúng luôn nhận được sự giúp đỡ trên con đường lập thân lập nghiệp, liệu chúng ta có thể rà soát trong hệ sinh thái bao quanh Joe Flom và nhận diện những điều kiện đã góp phần định hình nên chính anh? Họ đang nói với người dưới quyền. Những dàn xếp định mệnh từ trước đã được sắp đặt chống lại bạn.
Ngay mé bên là hàng tá các cỗ máy đọc phiếu đục lỗ − thứ trong những tháng ngày ấy làm nhiệm vụ nhập dữ liệu cho những thiết bị đầu cuối máy tính. Langan chẳng bao giờ có được người cha người mẹ dạy anh trên đường tới phòng mạch bác sĩ xem phải tự lên tiếng ra sao hay lập luận thế nào, để đàm phán với những người có chức, có quyền. Đến năm 1850, thị trưởng của Kingston (thủ đô Jamaica) là một người da màu, Patterson nói tiếp.
Khách mời cần phải đủ thông thái để trả lời chính xác nhiều câu hỏi hơn một trăm đối thủ của anh ta/cô ta − và với tiêu chuẩn ấy, có vẻ chẳng mấy người có điều kiện xuất sắc như Christopher Langan. Đừng trông vào ông trời để có lương thực, mà chính hai bàn tay anh phải đón lấy gánh nặng. Bố sẽ nói với mẹ, 'Anh có một đô-la bảy mươi lăm xu.
Tôi làm ở đó mấy mùa hè trong suốt thời gian học trường luật. Cũng có cả những vấn đề về đặc điểm bay với một chiếc máy bay nặng. Hai trăm linh ba chuyến bay bị hoãn ở phi trường Newark.
Những cơ duyên may mắn dường như không phải là thứ gì ngoại lệ đối với các tỷ phú phần mềm và các ban nhạc rock hay các vận động viên ngôi sao. Đó là nguyên do tại sao bạn có mức địa tô cố định, nơi những tay địa chủ nói rằng tôi lấy hai mươi giạ lúa, bất kể mùa màng ra sao, và nếu nó thuận lợi tốt lành, anh lấy phần dư. Họ mở một cửa tiệm may y phục nam.
Anh ta từng chơi trong đội tuyển bóng đá của trường đại học. Bạn tra hỏi tất cả những người dự phần còn sống sót cẩn thận hết mức có thể. Thử nghĩ về những gì đòi hỏi phải có ở Ratwatte.
Bài báo được giật tít rất hấp dẫn: ĐỘT PHÁ SÁNG TẠO! Bộ đồ nghề máy tính mini đầu tiên trên thế giới cạnh tranh với các kiểu mẫu trên thị trường. Về cơ bản chỉ là một doanh nghiệp gây dựng nên từ mấy cái máy khâu, mà máy khâu thì chẳng tốn kém lắm, Daniel Soyer, một sử gia viết rất nhiều về ngành dệt may đã nói. Chỉ bởi IQ của họ không đủ cao.