- Anh chỉ vào tấm bảng. Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian.
- Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James. Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được.
- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện.
Để tránh những rắc rối và cũng để cho dễ phân biệt, mọi người trong gia đình thường gọi hai anh em là Jones và James. Chỉ đơn giản là vì họ có cùng những sở thích và thấy vui khi cùng thể hiện những điểm tương đồng đó mà thôi. - Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy.
- Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được. Bộ phận của James bắt đầu một tuần làm việc mới trong tâm trạng phấn khởi, gương mặt mọi người đều toát lên vẻ yêu đời. Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây.
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó. Tớ nghĩ, sai lầm mà cậu đang mắc phải cũng tương tự như chuyện của tớ, đúng không?
James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy.
Còn sau đó thì anh chỉ muốn bật ti vi lên xem trong giây lát rồi đi ngủ. hoàn toàn khác hẳn những cặp anh em họ bình thường khác. Đã đến lúc cần tìm đến Jones.
Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này. Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại. Và khi công việc không được như ý thì chính James là người phải chịu trách nhiệm sửa chữa những sai lầm ấy.
Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James. Ngừng lại một phút, anh cố gắng nhớ lại những điều sau cùng Jones đã nói. Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt.