và tôi gõ cửa, tươi tỉnh như đóa hoa. Benjamin Franklin vì dùng nó mà làm cho một kẻ thù biến thành bạn thân suốt đời của ông. Cho nên người ta trốn mày hết: không ai chỉ bảo chi cho mày hết, vì vô ích.
Một nhà chính trị trước nhất phải nhớ tên những cử tri. Mà hạnh phúc của chúng ta tùy sự êm ấm trong gia đình nhiều hơn sự thành công trong việc làm nhiều lắm. Tối nay cha hối hận lắm, lại ngồi nép bên giường con.
Người hiến binh đáp bằng một giọng từ tốn: - Phải. Người đó ghét ông tới nỗi đã có lần công kích ông trước công chúng trong một bài diễn văn. Suốt thiếu thời, cậu đi học cả thảy có sáu năm.
Cái mau quên của loài người thiệt lạ lùng, đáng làm cho ta ngạc nhiên. Sau cùng, một ngày tươi sáng tới: một truyện nó viết được người ta nhận đăng. Vị giáo sư dạy khoa Thương mãi ở Đại học đường Harvard nói: "Chẳng thà đi bách bộ hai giờ đồng hồ trên vỉa hè trước phòng giấy của một khách hàng để suy nghĩ, còn hơn là bước sồng sộc ngay vào phòng đó mà không biết rõ được mình sẽ nói gì với người ta và không đoán trước được rằng người ta sẽ trả lời mình ra sao?".
Ông làm cách nào? Ông cho riêng anh ta một phòng giấy với một tấm bảng treo ở cửa đề tên và chức mới của anh. Mấy khách hàng khác cũng vậy, trừ một người nhất định không trả một đồng nào hết. Có ai xét đoán lầm lộn trước mặt thì ông tự kềm chế, để đừng hăng hái chỉ trích người đó nữa, và ông bắt đầu nói với người đó rằng trong những trường hợp khác thì ý kiến của người đó đúng, trong trường hợp này, theo ông, có lẽ hơi khác v.
"ái tình cẩm nang" hoàn toàn nhất “ Sở vệ sinh chung có lần gửi cho cả ngàn người đàn bà có chồng một tờ giấy câu hỏi về đời sống thân mật của họ và xin họ trả lời rất thành thật và tất nhiên là có giấu tên. Đặt những câu hỏi bắt người ta phải trả lời "có" là một điều rất dễ. Hết thảy những kẻ thất bại đều thuộc hạng người đó".
Bọn trẻ vội vàng làm theo ý tôi. Bạn sẽ thấy như Lincoln và Roosevelt rằng muốn thành công trong bất cứ nghề nào - trừ nghề coi ngục - cần phải hiểu quan điểm của người khác". Tuần đó, tôi bận việc lắm, nhưng tôi xin kiếu không dự một bữa tiệc nào để làm vui lòng nhà kỹ nghệ.
Vậy, muốn gây thiện cảm, xin bạn để ý tới quy tắc thứ ba này: "Phải nhớ rằng tên một người đối với người đó là một âm thanh quan trọng và êm tai hơn hết thảy những âm thanh khác". Ông lại khuyến khích cho ông chủ nói. Vài năm trước, Công ty Điện thoại Nữu Ước có một thân chủ gắt gỏng, khó tính, trần gian có một.
Phải để cho người khác trút bầu tâm sự của họ ra. Vấn đề ở chỗ này: bà phàn nàn có ích gì cho bà không? Hay là, trái lại, chỉ làm cho tình thế đã tệ hại còn tệ hại thêm nhiều? Khi khách khứa tới thì trên bàn trưng đầy bông hồng rực rỡ.
Hoạn đồ của ông rực rỡ. Bạn có quen ai hành động như vậy không? Riêng tôi, tôi đã thấy. Thành thử ông có một cuốn sổ ghi hàng ngàn tên những người ấy.