Vậy mà tôi đang viết. Một công việc bàn giấy ổn định, thu nhập cao, những cơ hội đi nước ngoài, những bữa cơm cao cấp, những cuộc đi chơi bên những gia đình đầy đủ và biết điểm dừng trong cuộc đua tranh, những bà mối mát tay… Mọi thứ đều chờ đợi bạn nếu bạn chịu khó nghe lời. Đó cũng là một công việc, thậm chí, nhàn nhã.
Những con lợn ấy lại đã đang và sẽ làm chủ biết bao nhiêu đàn bà và trẻ con. Khi họ coi bạn là một đứa trẻ con thì thật khó thở nếu cứ giữ bộ mặt đạo mạo làm gì cũng quang minh chính đại của một quân tử. Nghe một lúc, tự nhiên bạn đứng dậy bước xuống cầu thang.
Có làm gì xấu, có làm gì ác đâu. Tôi chán đến trường ngồi ngoan ngoãn và vô tích sự lắm rồi. Độc giả đâu có ngu đến nỗi vơ đũa cả nắm.
Tôi chỉ cần mọi người tin tôi thêm một chút, một chút nữa thôi. Tôi ủng hộ mà tôi lại ngồi co chân trên xe máy dưới lòng đường? Muốn lên vỉa hè ngồi cho yên tâm lắm chứ. Dòng họ nhà mình phải rạng danh…
Nhưng so với người không chơi bẩn (tất yếu vẫn phải chịu nhục kiểu này hay kiểu khác) mà làm được như họ hoặc hơn họ thì không những về nhân cách họ thua. Thêm nữa, bạn đầy những hạn chế của tuổi trẻ bị dồn nén. Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình.
Lại là phá vỡ tất cả, bất chấp luân thường đạo lí mà chẳng bao giờ biết mơ. Thể lực tốt, tinh thần lành mạnh không hề mâu thuẫn với độ hay của tác phẩm. Cũng có lần vụt nhưng với da thịt nó thì chỉ như muỗi đốt gỗ.
Mở tủ ra, thay quần áo. What I fell what I know never shine through what Ive known Còn nếu quá ít người đủ tài để nhận ra phải thiện và thực hiện được nó; và nếu tôi (cũng như những người đồng tình với tôi) nỗ lực mãi mà khả năng có hạn, không đủ sức lay chuyển họ; thì sự cô đơn mãi mãi của thiên tài vẫn còn tạm thời là một định lý chưa thể lật đổ.
Nếu tôi còn đến đây, cũng không câu nệ là để viết, tôi nghỉ ngơi. Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra. Mẹ hỏi: Hay mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé.
Tạo hóa thật tốt cho con người bộ óc. Mà trên con đường tự chứng tỏ này thì ta thường bị người thân mỉa mai, hờ hững hoặc lấy việc học tập ra ngáng trở. Đồng chí ấy sẽ có khoảng nghỉ để hả hê vì câu đùa dí dỏm.
Bà già vục đầu vào thùng rác. Có lẽ, những con lợn ấy vốn dĩ là sản phẩm của những con lợn khác. Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình…