Là những người học viết lớn tuổi, điều đầu tiên chúng ta cần học là quay trở lại với “cách kể chuyện” vô tư, chưa có ý thức thời còn nhỏ. Rõ ràng tất cả các giải pháp ít nhiều mới lạ của bạn là kết quả của khả năng sáng tạo thực sự, chúng sẽ khuyến khích bạn. Do vậy, thay vì cứ cố giữ lấy những suy nghĩ tiêu cực khiến não phải làm việc nhiều hơn mà bạn vẫn cứ chậm, hãy tự nhủ:
Chúng tôi gọi động cơ mà bạn có được để làm một điều nào đó là “WIIFM” (được phát âm là wiiffum), một từ cấu tạo từ chữ cái đầu của các từ “What’s in it for me?” (Điều này có ý nghĩa gì đối với mình?). Tuy nhiên, tất cả các em đều thành công và thành tích mà các em đạt được đó được thông báo trực tiếp đến lớp học, nơi các em thấy mình có thể đạt được những thành công như vừa rồi. Phần lớn chúng ta (đặc biệt là những kinesthic learners) có thể đi quanh nhà trong bóng tối, nhưng vẫn biết rõ mọi vật ở chỗ nào, tuy không nhìn thấy chúng.
Vấn đề lớn nhất ở đây là bạn sẽ không có đủ thời gian để theo đuổi chúng. Nếu như điểu đó là đúng, thì ta sẽ thấy rằng vấn đề hiểu được sự liên kết của mọi vật ngày càng trở nên quan trọng hơn. Điều đó dựa trên lập luận: để có được những ý tưởng hay thực sự thì phải có nhiều ý tưởng để lựa chọn.
Nếu bạn còn chưa rõ tôi định nói gì ở đây, thì hãy giơ tay lên chỗ sáng của cửa sổ và nhìn mọi thứ xung quanh nó. Sau đó, dựa vào sự am hiểu, kinh nghiệm và thiên hướng của mình, họ phải giải thích những từ đó có nghĩa gì. Năm 1619, một nhà triết học và toán học người Pháp, René Descartes, từng nói rằng: “Tôi bắt đầu hiểu được các nền tảng của một khám phá thú vị… tất cả các ngành khoa học đều có sự liên kết với nhau như một chuỗi mắt xích; không một ngành nào có thể nắm vững hoàn toàn nếu không được đồng thời đưa vào bách khoa toàn thư”.
Chẳng hạn, thay vì đưa ra một nhận xét tiêu cực mang tính cá nhân, hãy nhủ thầm, “À, chắc là anh ta phải có một ngày thật tồi tệ mới nói những điều như vậy với mình”. Tôi lập bản đồ tư duy khi nghe giảng, tiếp thu ý kiến, khi đọc… Có một điều gì đó mới mẻ đến với tôi trong suốt quá trình này. Điều quan trọng nhất là phải trung thực!
Những “môi trường vi mô” ngày có thể là những nền tảng vững vàng để bạn can đảm bước vào thế giới rộng hơn, hay còn gọi là “môi trường vĩ mô”. Vòng hoa trước cửa như muốn kêu lên: “Ôi, mùa xuân!”. Điều này ảnh hưởng như thế nào đối với bạn? Bạn phải trả giá bằng chất lượng cuộc sống của chính mình.
Nếu bạn từng thành công (và tất cả chúng ta đôi khi đã thành công trong cuộc đời), bạn biết bạn có thể lặp lại đ một lần nữa. Màu đỏ cũng có thể là một màu kinh hoàng. Tư duy sáng tạo không phải là vấn đề làm việc chăm chỉ hơn, mà là vấn đề tư duy theo kiểu khác.
Chỉ có những phiên bản mới và những cách phối hợp mới. Mỗi đoạn dường như có một sức sống riêng. Nhóm sáng lập SuperCamp được gọi là “diễn đàn học tập”.
Do vậy, chúng ta khó có thể tìm được những người tư duy theo phương thức này làm việc trong các công ty bảo hiểm hay ngân hàng. Hãy kiểm nghiệm với chính mình. Nếu đứa trẻ cảm thấy bị đe dọa hoặc không có một mô hình hướng dẫn nào thì những khả năng trí tuệ này rốt cuộc sẽ ngừng phát triển ngay từ khi đứa trẻ lên 7 tuổi.
Và thái độ tập trung đó sẽ giúp bạn thành công. Mặt khác nó mở rộng sự hiểu biết và kinh nghiệm của bạn. Ở mọi lứa tuổi, từ khi sinh ra cho đến lúc về già, những con chuột sống trong môi trường phong phú này đều giải quyết mọi tình huống tốt hơn những con chuột sống trong môi trường nghèo nàn.