Anh ấy là một người không bao giờ biết nghiêm khắc và chán nản, luôn là một cây kể chuyện tiếu lâm ở các buổi tiệc, một diễn viên hài trên sân khấu, trên truyền hình, ở các chương trình tạp kỹ. Remember? Remember you vowed. Ngôn ngữ điệu bộ là như thế.
Nhưng thật ra đó cũng không phải là một bài diễn văn. Nhưng rồi lòng nhân ái vô bờ bến trỗi dậy, và tôi quyết định không nói ra một cái tên nào cả. T-t-ôi biết tôi n-n-ói rất r-ất khó kh-ó-ó nghe, nhưng tôi v-ẫn r-r-ất vui khi được nói ch-ch-uyện với bạn.
Nhưng cậu con trai ấy là một tay ăn chơi lêu lổng và chẳng có ý muốn học hành gì cả. Cậu làm việc này được chứ Larry? Đừng lo. Nhưng khi đang nói câu thứ nhất, bạn có thể vạch ra trong đầu câu thứ hai.
Regis Philbin và Kathie Lee Gifford là những phóng viên điển hình rất thành công từ việc biết cởi mở. Giọng nói rất quan trọng vì nó thể hiện một phần nào đó con người bạn, sự khác biệt của bạn với người khác. Mặc dù với độ tuổi ngoài 60 như tôi thì nhạc nhạc rock, nhạc rap quá giật gân và dễ sợ, nhưng tôi cũng phải biết về chúng.
Tổng thống Coolidge nổi tiếng là một: Silent Cal (Ngài Cal trầm lặng). Họ không thể chờ thêm được nữa. Herb tiếp tục: Nếu thầy đuổi học chúng em dĩ nhiên sẽ có một phiên tòa.
Tôi đánh giá sự cuốn hút và thú vị của một người khách theo bốn tiêu chuẩn. Tôi nghĩ rằng việc trò chuyện cũng giống như chơi golf, như lái xe hay làm chủ một cửa hàng. À, tôi nghĩ rằng ngành bóng chày đã có nhiều tiến triển trong khía cạnh trợ giúp các cầu thủ… Hiện nay tôi chưa phải đến tuổi về vườn để lãnh lương hưu.
Anh có một câu nói nổi tiếng: Câu chuyện chưa bao giờ được viết thì không thể viết hay hơn. Nhưng trong tòa án là một bối cảnh đặc biết, ở đó các luật sư không muốn sự ngạc nhiên. Không hiểu sao lúc đó tôi lại tin lời Boom-Boom, gom được 800 đô la rồi mượn thêm 500 đô nữa để đặt cược toàn bộ số tiền vào con ngựa Apple Tree.
Vấn đề nào cũng có hai mặt của nó. Vấn đề là ở chỗ, nếu bạn không lắng nghe người ta nói thì người ta cũng đâu có nghe bạn nói. Chỉ cần một cái micro nhỏ bé, ông có thể khuấy động cả một hội trường.
Đây là sợi dây kết nối giữa cô và mọi người. Nhưng thật ra đó cũng không phải là một bài diễn văn. Vài ngày sau, tôi nhận được tin là nhiều người trong câu lạc bộ thích bài nói của tôi.
Để hòa hợp với khán giả, bạn phải hiểu biết một phần nào đó về họ. Tôi tập đọc cho thật truyền cảm. Cha là người mà tôi gần gũi nhất.