Những cái đó rồi sẽ đến, không tránh được. Hầu hết là những người sống có trước có sau. Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn.
Nó là một sự phối màu khá đẹp. Ông có thể yên tâm rằng, tôi sẽ đền bù xứng đáng để ông và vợ ông có thể sống an nhàn đến đầu bạc răng long. Tự an ủi anh mới bước vào đời không ăn thua.
Ông Diểu tức giận giương súng. Nhưng tôi vẫn tin chúng ta có một lượng cái thiện cần thiết. Tôi để họ hơi lo, một chút thôi, để họ có một chút hạnh phúc tìm kiếm.
Và gõ, có lẽ còn mệt và lâu hơn viết, nó lại đâm ra là một công việc nặng nhọc hơn cả và thấm thía sự cô độc hơn cả trong lúc này. Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực. Tớ già hơn nó và thế là tớ đưa kẹo, nó phải bóc.
Ở đây, họ tự do trông xuống, thích ngó ai thì ngó. Chơi là lắng nghe, quan sát, cảm nhận không sót một thứ gì. Nếu không chứng tỏ được bản lĩnh, bạn sẽ rơi xuống vực.
Tôi không tự hỏi giờ này ở nhà bác mọi người không thấy tôi về sẽ làm gì. Tôi khóc vì tôi không đủ năng lực để vừa hỏi vừa tìm câu trả lời trong những quãng đời vừa qua. Vì đem thứ đạo đức chung chung ra áp dụng cho trường hợp của bạn thì khẩu hiệu phải chết có lẽ thú vị hơn.
Dầu? Xăng? Nhớt? Chịu! Hay mồ hồi? Hay máu? Hay nước mắt? Hay chất thải? Cũng chịu! Nhưng ông hãy nghĩ kỹ đi. Sự im lặng cũng rưa rứa.
Tự nhiên trong não mình văng vẳng điệu nhạc: Người nghệ sỹ lang thang hoài trên phố-Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường Mai sau không biết thế nào, nhưng đây là cảm giác sợ phí, sợ mất của một người 21 tuổi chỉ sở hữu thơ và tay trắng. Nhưng mà tôi bỏ học.
Mấy môn khác, đôi khi chúng tạo hứng thú cho tôi. Cũng có lần vụt nhưng với da thịt nó thì chỉ như muỗi đốt gỗ. Và sự vất vả, bệnh tật của họ nữa.
Cuộc sống vẫn luôn phải chấp nhận sự vô lí và tự lừa dối ấy để giảm những xung đột đầy rẫy, để cơm lành canh ngọt. Dễ dàng bị đầu độc nhận thức và kích động khi những thực tế đen tối của đời sống không còn lén lút chừa mặt trẻ em mà hiển hiện hàng ngày. Rồi đồng chí công an sẽ hỏi: Anh sở hữu chiếc xe được mấy năm rồi?.