Chính ta đã đưa ra lời nguyền: "Bất cứ người nào nhổ phải cây bốn lá sẽ chết trong ba ngày" Nhưng nếu trước bình minh ngày mai mà không ai nhổ nó thì Merlin sẽ phải chết vào lúc đó. Quả đúng là mọi việc đã xảy ra như thế. Sid đứng bất động chứng kiến cảnh tượng vô thường, ngắm nhìn sự may mắn cho chính chàng tạo ra.
Sao ngươi lại còn có thể trông mong một cây bốn lá nào mọc được trên những hòn đá này nhỉ? Chắc là ngươi mất trí rồi. Những tán lá dày đặc tầng tầng lớp lớp phủ lên nhau khiến ánh nắng mặt trời không thể nào xuyên qua được, vì thế quanh năm khu rừng trông thật u tối ngay cả lúc ban ngày. Ta chỉ muốn hỏi ngươi một việc.
Giọng cười của bà vừa chói tai vừa sâu thẳm và vang xa tới hàng vạn dặm. Tuy nhiên cây bốn lá thì rất yếu, vì thế nó cần đất sạch đá thì mới có thể mọc lên được. Từng phút - từng phút - từng giờ chậm rãi trôi qua.
Mất hết gần một ngày, cuối cùng Nott cũng tìm gặp được ông ta. Max suy nghĩ về những gì Jim vừa nói. Thế nhưng cũng chẳng có gì khác hơn nữa.
Chàng cảm thấy hạnh phúc làm sao. Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo. - Vậy thì thưa thần, nếu tôi cải tạo lại đất ở đây, nếu tôi thay đổi nó thì cây bốn lá có thể mọc lên phải không ạ?
Một thoáng suy nghĩ. Tôi đã là người tạo ra các điều kiện để câu chuyện này đến với tôi, để chomay mắn có thể mỉm cười với tôi. Khi hai mươi hai tuổi, một cơ hội lớn đã đến với tôi.
Mọi việc cứ ngày càng tệ đi cho tới ngày hôm nay. Ta phải tìm ra ai đó khẳng định với ta rằng cái cây bốn lá may mắn đó sẽ mọc trong khu rừng này - Nott lầm bầm tự nhủ. Nó chẳng có giá trị gì đối với ông hay với bất cứ cư dân nào trong khu rừng này.
Ta không biết vị trí chính xác nằm ở chỗ nào nhưng nó sẽ mọc đâu đó trong khu rừng Mê Hoặc. Chính vì vậy mà ta gọi nó là sự may mắn tốt lành, là điều mà ai trong chúng ta cũng đều mong ước. Đám lá ấy mơn man thật nhẹ bàn tay ông như muốn mời gọi sự chú ýcủa ông.
Một buổi chiều đẹp như muôn thuở! Tôi cần phải hiểu rõ hơn bất cứ ai khác về các loại túi da. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình.
Thật ra, Sequoia không định trả lời thêm một câu hỏi xấc xược của một gã hiệp sĩ kiêu căng nào khác nữa, thế nhưng qua lời nói và điệu bộ của Sid, bà thấy chàng không phải là một hiệp sĩ loại đó. Đột nhiên một giọng nói thét lên làm chàng giật nảy mình, và ngạc nhiên thay, nó đến từ. Chàng phải mất khá lâu mới đến được cái hồ này, chỉ mất vài phút sau khi Nott chán nản bỏ đi.