Vì thế nếu bạn thật sự yêu thích công việc của mình và chia sẻ sự nhiệt tâm đó với những người mà bạn giao tiếp, thì cơ hội thành công của bạn sẽ lớn hơn. Và nếu không vừa ý việc gì thì hãy nói ngay, chớ thiên vị bất kỳ ai, đó là một đức tính cần phải có nếu muốn tất cả mọi người đều nể trọng bạn. Tôi cũng khóc và ở đầu dây bên kia người phụ nữ dường như cũng khóc.
Lúc bạn đang nói cũng phải biết lắng nghe chính bạn nữa. - Cậu có thể qua chào người thân của tôi một tiếng được không hả Sinatra? Ông có thể giúp tôi tìm ra chỗ nên tập trung vào hay không?
Tôi từng nghe một giáo viên tiếng Anh kể một câu chuyện về một thanh niên khi nhận lá thư của người bạn. Tôi có mặt ở đây không phải để tranh cãi về những môn thể thao khác. Nếu hấp dẫn mà không bổ ích thì sau khi tắt ti vi khán giả sẽ chẳng nhớ gì.
Regis Philbin và Kathie Lee Gifford là những phóng viên điển hình rất thành công từ việc biết cởi mở. Suốt đêm hôm qua tôi đã làm việc liên tục. Nếu làm như vậy, ngay tức khắc khán giả sẽ biết rằng tôi đang nói thật.
Stevenson có một giọng nói nghe cứng cỏi và một đôi mắt linh lợi. Và đó cũng là nguyên tắc vàng sau cùng mà tôi muốn nói: Hãy cởi mở (một cách chân thành) với người mà bạn đang trò chuyện, để họ cũng cởi mở với bạn nữa chứ! Đến nỗi mà không vị khách nào muốn ra về còn hẹn nhau năm tới kỷ niệm một năm ngày Larry King tròn… sáu mươi tuổi!!!
Một ngày nọ ở đài phát thanh, người quản lý câu lạc bộ Miami Shores Rotary gọi điện cho tôi. Tóm lại, ý của tôi là chúng ta chỉ nên châm ngòi cho một câu chuyện hấp dẫn chứ đừng dại dột châm ngòi cho một quả bom xung đột! Người ta không thể đánh vần và nhớ nó một cách dễ dàng được.
Mà thật lòng chúng tôi cũng không đứa nào dám nói với mọi người rằng đây chỉ là một trò đùa. Trong những chương trình truyền hình, có lẽ tôi là MC sử dụng câu hỏi này nhiều nhất. Chúng tôi muốn anh phải cho một đề tài nào đó.
Những tấm tranh ảnh, biểu đồ minh họa cũng trở nên vô tác dụng. Tôi biết điều này không dễ dàng. Tôi thích được nói điều đó với tất cả mọi người.
Tôi còn tưởng tượng phòng ghi âm ra sao, cái cảnh người ta đọc những bản tin tức, tường thuật thể thao như thế nào…Ôi chà, lúc đó tôi đã nghĩ: Giá mà một lần, dù chỉ một lần… đài phát thanh, đài phát thanh… Với Harry Truman thì những gì bạn thấy ở anh ấy cũng chính là con người thật của anh. Đừng quên ghi âm giọng nói của chính mình.
Nhưng có thể một lúc nào đó, ta lại rơi vào một tình huống mà tốt nhất nên… nói một cách mơ hồ. Trong điều kiện thời tiết bình thường các bình luận viên còn cần tới nó, huống hồ trong cảnh tuyết rơi mịt mù thế này… Tờ giấy sơ đồ ấy đã bị cuốn theo chiều gió. Nhưng này, ý tôi không phải là lúc nào bạn cũng lôi mọi bí mật riêng tư, hay mọi chuyện lớn bé của mình ra kể cho người ta nghe đâu nhé.