Một người có thể leo lên sau khi rơi xuống sẽ chẳng bao giờ chết đuối cả. “Đau khổ đến để làm cho con người trở nên cao quý, để gội sạch tính nông cạn và để mở rộng tầm nhìn. Ông nói: “Cũng như việc nấu ăn, dùng đúng nguyên liệu, đúng tỉ lệ sẽ mang lại cho món ăn một hương vị đặc trưng.
Từ 30 tuổi đến 40 tuổi, ta bắt đầu có được một số hiểu biết, kinh nghiệm và kĩ năng. Nó được gọi là “bát phong” vì nó có khuynh hướng làm cho một người đi từ thái cực này sang thái cực khác hoặc ngược lại. Trong bối cảnh đó, chúng tôi đã trải qua tuổi thơ khó khăn của mình, không ngày nào về nhà mà cha không chửi rủa, đánh mẹ tôi hay một đứa trong chúng tôi.
Một hôm, có một thiếu nữ trong làng trót mang thai với bạn trai. “Không bỏ công, không được lãi”. Lần này vị tu sĩ cũng không nói gì ngoài câu : “Thế à?” rồi bế đứa bé lên tay và đi vào lều.
Điều không may ở tuổi 16, sự nghiệp múa của cô bị tiêu tan khi lưng cô bị thương trầm trọng. Khi đó, chủ trương của trường là ai được cấp học bổng của chính phủ thì sẽ được một chỗ - thật may cho tôi! “CÓ lẽ một số người sẽ tự hỏi tại sao chúng tôi phải đi và leo núi trong khi ngủ ở nhà thì an toàn hơn”.
Tịa sao một phi công phải mất nhiều năm rèn luyện ,mà thực chất anh ta chẳng cần làm gì cả khi mộy máy bay mở chế đọ bay tự động ?Trong một cuộc phỏng vấn đài trên đài CNBC gần đây,ông chủ tịch hàng Boeing đưa ra câu trả lời như sau :các phi công phải trải qua nhiều năm đào tạo đẻ biết mình phải làm gì KHI MÁY MÓC LÀM VIỆC KHÔNG CHÍNH XÁC. Liệu bạn có dám làm những điều mà trướn đây chưa ai dám làm ? “Khi bạn ngã xuống và đứng dậy, bạn cũng được một cái gì đó.
Có lẽ tuổi tác có một tác động tương xứng lên sự hiểu biết. Những hi sinh nhất thời là để tạo ra hạnh phúc tương lai "Hãy biết rõ điều bạn sẽ làm ,thực hiện nó và đừng tái phạm.
Tôi đoán rằng sở dĩ sự thất bại không được nhắc đến nhiều là vì cả xã hội chúng ta đã được “lên chương trình” để tránh xa sự thất bại. Vào năm 1954 ,Roger Banister đã trở thành người đầu tiên chạy một dặm không tới 4 phút (3 phút 54,9 giây) Nhưng than ôi, nhiều người không nhận ra điều đó; suốt ngày, chúng ta chỉ nghĩ đến chiến thắng và chiến thắng mà tôi.
Ông lập được kỉ lục bán hàng nhiều nhất trong một công ty, bán được hơn 70 chiếc điều hòa không khí trong một đơn đặt hàng. Khi được hỏi lí do vì sao buồn phiền, anh đã nói: “Tôi đang mắc một căn bệnh hiểm nghèo và tôi sẽ phải chết sớm. Vì đã chứng kiến những điều tôi làm được ở trường nên họ tin tưởng vào điều tôi nói.
Vợ chồng Coring đã nắm giữ được bí quyết vàng để kinh doanh sinh lợi và đã giám đầu tư vào các lĩnh vực kinh doanh không thuộc truyền thống kinh doanh của mình như kinh doanh bất động sản, tham dò dầu và khai thác mỏ. Ông bắt đầu học nghề ở một cửa hàng đồng hồ. Trải qua nhiều năm trong thế giới kinh doanh, tôi đã quan sát thấy nhiều người trên đường đi tới đích phải chịu đủ loại phiền não.
Điện nước bị cắt, các nhân viên không được trả lương đã 3 tháng và một chồng hóa đơn đang chờ bà thanh toán. Hãy suy ngẫm về điều này. Vấn đề bây giờ là họ không có cửa hàng! Để bắt kịp sự tăng vọt của giá cả thị trường sau ngày giải phóng, họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bắt đầu lại từ đầu, lần này là ở ku phó buôn bán Manila.