Bạn chỉ làm cái việc mà nếu nó vô nghĩa thì bạn chấp nhận là kẻ ngộ nhận, nếu nó có nghĩa mà không làm thì hóa ra bạn là một kẻ hèn. Hy vọng có thể hâm nóng lại. Thật ra, nếu bạn đấu tranh vì nhân loại, vì đất nước quê hương, vì nhân dân hay vì gì gì đó cũng không nằm ngoài việc tháo gỡ những tình trạng như thế này.
Mà muốn vào có phải dễ đâu, phải có người quen giới thiệu. Có nhiều trạng thái mà bây giờ mới lí giải được. Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia.
Cháu nằm im trong màn, cuộc trò chuyện đã hết thú vị. Nhà văn ngoan ngoãn nghe lời. Bảo keo xịt tóc miễn phí.
Cháu làm bác buồn lắm (bác theo lên cầu thang). Nhưng thấy cũng hay hay. Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé.
Cứ như người từ trên giời rơi xuống. Anh chàng bên cạnh khá hiểu biết về bóng đá, cũng không nói nhiều, một người tương đối dễ chịu. Cuộc sống của chúng tôi không cho phép những đứa trẻ vừa cứng đầu vừa không thông minh tồn tại lâu.
Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết. Chỉ là một thứ cảm giác theo thói quen của kẻ cô độc, ít tiếp xúc. Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành.
Tôi nép sát vào vỉa hè và chẳng làm cản trở, vướng víu ai. Bác vừa thoăn thoắt gói vừa bảo Thấy số bác khổ không. Đi đâu phải báo để mọi người không phải lo.
Để những người tài năng dần thoát khỏi những bi kịch đeo đuổi họ từ hàng vô số đời. Hai là bạn viết cái chuyện này. Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài.
có vu khống, luận tội, bào chữa, kết án, kháng án, tống giam, xử lại… Và các ý nghĩ u ám lại đến với bạn: Đây quả là một sự ám sát tinh xảo của xã hội hiện đại. Không háo hức khi bước vào và không nuối tiếc khi bước ra.
Cái giá chung để nhảy từ tiêm đau đến tiêm không đau. Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ. - Ông còn lo xa hơn tôi.