000 tỉ anh em thì cũng không một người nào y như ta hết. Trong khi đọc mấy hàng ấy, tâm hồn tôi dịu hẳn đi, thiệt là huyền diệu! Những lo lắng, sợ sệt, phiền muộn tiêu tan hết, nhường chỗ cho can đảm, hy vọng và tin tưởng quyết thắng. bà ấy già và goá - cảnh ấy buồn thiệt - nhưng bà có rán hành động như người vui sướng không?.
Còn nếu bạn phải khất lần khất lữa, tiền lãi và mọi thứ phí tổn khác góp lại lần lần sẽ nặng lắm, có khi gấp 20 lần số vốn, tức là nặng gấp 500 lợi suất ở các ngân hàng. "Tôi đã chơi lối "sấp ngửa" một là được hết, hai là thua tận với sự chỉ trông ở vận mạng của mình và tin ở những lời mách bảo của kẻ khác. "Nghĩ lại thời ấy, tôi thấy sạt nghiệp và thất vọng đến nỗi muốn tự trầm là một sự may mắn cho đời tôi.
Bạn muốn biết làm sao để biến hoá cái tội ngày ngày rửa bát thành một việc lý thú không? Chắc là có. Như tôi đã nói, tôi luôn để trên bàn cuốn "Quẳng gánh lo đi để được khoẻ mạnh" của bác sĩ Edward Podalsky. Máu bạn sẽ lưu thông, óc bạn sẽ hoạt động và chẳng lâu đâu, sự dồi dào của nhựa sống chạy khắp cơ thể bạn, sẽ đuổi ưu phiền ra khỏi đầu óc bạn ngay.
Ông bèn tìm trong thư viện lớn nhất ở Nữu Ước hết thảy những cuốn sách bàn về vấn đề ấy và ông chỉ thấy vỏn vẹn có 25 cuốn, còn sách nghiên cứu về. Vậy thiếu sự huấn luyện đó tất không sao bước lên bậc thang chót vót của xã hội được. Nhất là ông lại có thì giờ suy tưởng.
Khổng Tử nói: "Một người giận luôn luôn đầy những chất độc" [23]. Sướng hơn chúng mình nhiều! Chính chúng ta mới đáng thương!". Tôi biết cháu ngay thẳng, dễ cảm động và người ta làm nhục cháu ở trước đám đông.
Không phải tình thế, hoàn cảnh mà con gặp đã làm con đau; chính vì con nghĩ bậy về những tình thế, hoàn cảnh ấy mà hoá đau. Tôi có thể kể ra một trường hợp khác nữa, một người bạn gái, cô Lucile Blake. Sau tôi phải giảng nhiều ngày, ông mới chịu ngưng đóng hộp dâu và đem dâu tươi bán ở chợ San Francisco.
Vậy phải đọc lại cuốn này thường thường. Những vật này đều giúp tôi sống một đời sống phong phú, đầy đủ sung sướng. Bây giờ tôi làm việc tại một bàn giấy.
Ngoài ra, ưu tư còn có thẻ sinh chứng phong thấp và sưng khớp xương khiến kẻ mắc bệnh không đi được, phải dùng xe đẩy. Smith làm Thống đốc Nữu Ước, tôi thấy khi ông đứng trước sự công kích của đối phương trên trường chính trị đã đối phó bằng cách lặp đi lặp lại mỗi một câu này: "Chúng ta hãy coi chừng những con số. Tôi còn nhớ những ngày bàn về sự xung đột giữa khoa học và tôn giáo.
Lòng trung thành, sự thẳng thắn, trí thông minh, sức học và tài chơi nhạc khí của ông đã làm cho thầy bạn mến yêu. Mãi tới khi kinh tế bớt khủng hoảng, chúng tôi mới kiếm thêm được ít tiền. Kết quả? Họ thấy mệt nhọc, buồn ngủ, bực tức, cáu kỉnh và phàn nàn rằng nhức đầu, mỏi mắt, hoặc đau bao tử.
Ta đã là kẻ thù lớn nhất của ta, là nguyên nhân cái mạt vận của ta". Nhưng tính tôi cũng không thay đổi. Rồi ít lâu sau, lại biến ra nhiều chứng khác.