Một ví dụ điển hình trong một cuộc phỏng vấn tuyển nhân viên có thể như sau: Sau đó, bạn nói đại loại như: “ôi trời, may là cô thư ký mới của tôi phát hiện thấy có người ở chỗ máy hủy tài liệu ngày hôm đó. Chính cách làm đó của ông ấy khiến mọi chuyện khác hẳn.
Dĩ nhiên, anh sẽ có trợ lý của mình – có lẽ là cô Cathy. Một đồng nghiệp của tôi tại bệnh viện khác có vấn đề với một bác sĩ. Một khách hàng mang đổi chiếc máy in bị hỏng mới mua vài ngày trước.
Những câu nói này phản ánh chính xác suy nghĩ của người đó. Lúc này, vấn đề còn lại là liệu người đó có thú nhận hay không. Hãy quan sát kỹ lưỡng và bạn sẽ không dễ dàng bị đánh lừa.
Cách tiếp cận như vậy đôi khi cũng có tác dụng. Có câu ngạn ngữ: “Nếu bạn luôn muốn nói thật thì bạn sẽ chẳng bao giờ phải nhớ gì cả. Trong cuộc gặp riêng với một nhân viên, hãy để người đó biết rằng bạn đang tìm kẻ nào liên quan đến tình trạng ăn cắp nội bộ trong toàn công ty.
Chẳng hạn, một cô vợ hỏi: “Anh nói dối em đấy à?” Anh chồng dối trá đáp: “Đâu, anh không hề nói dối em. Những câu chuyện bịa đặt không có các chi tiết vì chúng chẳng bao giờ xảy ra cả! Đặc biệt, cần hiểu rõ quá trình con người xử lý thông tin.
Tôi vẫn nhớ thời điểm lần đầu tiên tôi vào đây. Anh đã bao giờ ăn cắp bất kỳ thứ gì trong cuộc đời mình chưa? ” Nhưng nếu bạn nói với cô ấy rằng bạn chưa bao giờ thấy một chiếc bàn đẹp như thế thì cô ấy có thể đáp lại gì nào? Bạn đã đoán được – nó rất đắt tiền! Nếu bạn nói: “Cái bàn này chắc ngốn cả đống tiền.
Nhưng ban đầu, bạn không muốn làm cho người đó lo lắng. Trong cả hai kịch bản này, các cuộc nói chuyện đều tích cực. Còn với công cụ thứ hai, bạn sẽ biết cách tìm ra ý định thật sự của một người trong bất kỳ tình huống nào.
Cũng cần lưu ý những lời chỉ trích kịch liệt mà người đó nhắc đi nhắc lại để khẳng định quan điểm đã nêu. Một mặt hàng được giảm từ 500 đô la xuống còn 200 đô la có vẻ là một món hời hơn so với mặt hàng bán đúng giá 150 đô la. Và như thế khó khăn hơn.
Bạn cảm thấy đề nghị nhỏ hơn không có gì to tát, so với đề nghị lúc đầu. Những kẻ dối trá thể hiện các đặc điểm với một xu hướng đạo đức cụ thể sao cho hành động nào của người đó cũng sẽ được nhìn nhận theo hướng đó. Cố gắng phát giác sự dối trá trong ý kiến của ai đó là rất khó.
Một biểu hiện không nhất quán thấy rõ giữa điệu bộ và lời nói chứng tỏ rằng người nói đang nói dối. Câu hỏi mẫu 2: “Jennifer, ai làm chuyện này không quan trọng. ” Lời nói của kiểu người như thế đem lại sự thoải mái cho người đối diện chứ không phải để tự bảo vệ mình.