Đành rằng bà vẫn luôn luôn là Hoàng hậu nước Pháp. Mắt lòa, cụ không trông rõ hình, nhưng câu hỏi độc nhất của cụ là: "Trong hình bà bận áo gì, cháu?". Những câu trả lời "có" một khi đã phát ra rồi thì cứ theo đà đó mà tiến cũng như những viên bi da khi đã chạy theo một hướng nào rồi, phải gặp một trở lực mạnh lắm mới chịu lăn trở về hoặc đổi hướng.
Thiệt là bậy và ngu quá. Công ty sợ làm phật ý ông vì ông rất cần cho công ty mà lại dễ hờn vô cùng. Kẻ bị ta chỉ trích sẽ tìm thấy hết lý luận để tự hào chữa và trở lại buộc tội ta.
Khi bắt được y rồi, viên giám đốc công an tuyên bố: "Nó vào hạng tội nhân nguy hiểm nhất. Thiệt ra, hết thảy mọi người - cả người mà bạn thấy trong gương của bạn nữa - cũng tự quý trọng mình, và cảm thấy mình cao thượng đại độ hơn người. Lúc đó, cha mẹ mới tự hỏi: "Làm sao cho nó muốn sửa đổi được".
Mà thiệt vậy, ông nói thay tôi. Theo nó thì việc gì cũng hóa dễ, trở ngại gì cũng thắng được, ta sẽ có vô số người thương, sẽ thành công và vui sướng. Tại sao? Tại kinh nghiệm cho ông hay rằng chỉ có cách đó mới nhớ kỹ hết điều lệ được thôi.
Từ đời thái cổ, loài hoa vẫn được dùng để tỏ lòng yêu đương. Bạn có tự cho rằng mình hơn người ấn Độ không? Đó là quyền của bạn. Tôi xin gởi một bản theo đây biếu ông.
Sau này, Đức Giê Su đem nó ra giảng trên những đồi đá ở xứ Judée. Cả hai đều trái ngược nhau về mọi phương diện, nhưng có chỗ này giống nhau: Hạnh phúc hoàn toàn trong gia đình. Ông lại khuyến khích cho ông chủ nói.
Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã. Thầy đã chỉ đường cho tôi một cách rõ ràng, thông minh lắm. Trong khi những đội quân của Pickett bại trận, và bị thương nặng trở về, ông phi ngựa đi đón và thú: "Mọi sự đều do lỗi của tôi cả.
Đem giải phẫu bộ óc, thì có một nửa số người điên cũng bình thường như óc chúng ta. Rồi hãng dùng phương pháp này để thâu những số tiền đó. Trong lịch sử ít thấy những đại tướng có can đảm và đại lượng để tự nhận lỗi như vậy.
Xa vọng mà giữ được trong những giới hạn cho vừa phải thì tốt nhiều hơn là hại. Cho nên cha kéo, con đẩy. Thường thường bà chạy lại nhà một bà chị để phàn nàn về chồng, trút hết tâm sự, khóc la, đe dọa.
Đoạn văn bản này trích trong cuốn sách thú vị của E. Lần lần lời lẽ, cử chỉ hóa ra thân mật; rồi ông ta kể chuyện về con cái ông ta. Cả hai chúng tôi đều hài lòng.