Cố ca sĩ Frank Sinatra là một ví dụ. Tôi có dịp ngồi ghế chủ tọa tại hội nghị ở New Orleans về một chủ đề mà chúng ta thường nghe nói vào thập niên 1990: Xa lộ thông tin. Đối với nhiều người, trò chuyện với những người nổi tiếng là một thách thức khó khăn.
Trước gọi dân gốc Tây Ban Nha nay đổi thành người Mỹ Latinh (Latino). Với một người bạn chí thân thì dĩ nhiên chúng ta có thể bàn về chuyện lương bổng. Có một người phụ nữ từ Toledo gọi điện đến và nói rằng: Trong đời tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ có dịp được nói chuyện với anh.
Đây chính là sự khôn khéo và nhạy bén của bạn. Perrot phủ nhận việc ông ta quan tâm đến kỳ tranh cử tổng thống. Trong cái không khí hoàn toàn hỗn độn sau bài phát biểu của Stengel, nghị sĩ Kefauver nói lớn: Ông Stengel, tôi không chắc là tôi đặt câu hỏi có rõ ràng hay không
Chúng ta có khiếu ăn nói thì tốt, nếu không có cũng chẳng sao. Lời khuyên tốt nhất là: tìm một người khác để trò chuyện. Lúc đó chúng tôi đang học lớp chín ở trường trung học Bensonhusrt, sắp sửa tốt nghiệp đến nơi thì cả bọn lại gây ra một vụ việc kinh khủng đến mức tưởng chừng bị đuổi học.
Vì thế lần này tôi muốn hát với một cảm xúc mạnh mẽ hơn. Cách tốt nhất để không lãng phí thời gian? Đừng đi. Cuomo biết rõ người nghe ông nói thuộc thành phần nào.
Ngày 9/7/1958, những lời nói của Casey Stengel trước một phân ban của viện nghị sĩ Mỹ được đánh giá như là một đỉnh cao của nghệ thuật nói. Ngay lập tức, nhà trường đã chân thành bày tỏ niềm tiếc thương vô hạn với Moppo bằng cách mua nhiều hoa quả. Trái lại những buổi họp nhàm chán và vì sao nhàm chán thì tất cả chúng ta ai cũng biết.
Bạn không có tiền ư? Tôi sẽ nói miễn phí. Vì vậy trong những chương trình của tôi, tôi luôn muốn các vị khách mời của mình nói thật nhiều, thật nhiều về chính họ. Ông có thể bày tỏ cảm xúc và lập trường của mình mạnh mẽ hơn bất cứ ai trong thời bấy giờ.
Do vậy hãy nói về chủ đề mà bạn đã nghiên cứu kỹ lưỡng, hoặc nói về những việc bạn đã từng trải qua. Những người mà tôi luôn thích được trò chuyện. Tôi luôn muốn chương trình trò chuyện mỗi tối trên đài CNN của tôi phải là những cuộc trò chuyện tự nhiên và thoải mái nhất.
Nhưng tất cả những gì cô ấy muốn nói chỉ là quan điểm về tôn giáo. Thỉnh thoảng trong khi nói bạn có thể rời mắt khỏi người đối diện, nhưng đừng đưa mắt lên không trung một cách lơ đễnh như thể bạn chẳng màng nhìn gì cả. Nixon còn có một tính cách thứ năm mà tôi chưa đề cập.
Như họ đã từng là những viên ngọc sáng chói ra sao, con cái của họ thành đạt thế nào… Ở tang lễ, bạn không cần quá băn khoăn trăn trở mình nên nói những gì. Tớ không có thời gian để viết một lá thư ngắn. Ví dụ về chính trị và tôn giáo.