Còn lại, không xứng làm bạn tôi… Chính em đã từng bảo như vậy còn gì. Và danh tiếng thì không có mới buồn cười.
Kẻ thắng thì làm gì đó với bàn cờ tan hoang. Tôi nằm trên gác, đọc hoặc viết. Bạn có thể côn đồ hơn bất cứ thằng côn đồ nào.
Đánh dấu được bao nhiêu sự thật, bao nhiêu thời khắc. Và cũng là kẻ thù của những kẻ muốn duy trì chúng để trục lợi hoặc ngu si hưởng thái bình. Khi viết, ít ra là khi viết, tôi muốn mới.
Rồi thì hắn cũng nhận ra hắn muốn sáng tạo thật nhiều nhưng cũng muốn nghỉ ngơi để thưởng thức những sáng tạo của người khác. Các anh chị chưa bao giờ dám thế. Ở nhà bác, chị cả khá chiều chuộng, anh họ đá cùng đội bóng, chị út hay gọi thân mật là thằng lợn này nên tôi nhiều khi thấy ấm cúng và thoải mái.
Cả khi em ngoác miệng kêu Việt Nam vô địch! thì em vẫn duyên dáng và đầy sức sống khác hẳn đám ô hợp quá khích kia. Mọi người biết ơn bác nhưng sẽ khó ai có thể chia sẻ được với bác. Nhưng cái cảm giác bất bình trước một cuộc chiến phi nghĩa ở một xứ sở xa xôi thì chắc là chưa có.
Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì. Cơ sở lí luận này có thể tạo nên một xu thế đi hoang không? Thực tế, nó đã xảy ra đầy rẫy và có thể thấy nguy cơ lớn hơn trong nạn chảy máu chất xám. Ốm ra đấy mà làm gì.
Có lương tâm và danh dự chung không? Có đấy. Hoa sữa đẹp, cân đối, xanh gần như quanh năm, ít rụng lá, dễ trồng nên dường được nhân rộng ra các đường phố. Trước đây, nếu bạn đột ngột bỏ đi thì mọi người sẽ lại huy động lực lượng tìm cho bằng được, rồi chắc sẽ họp gia đình và tổng phê bình.
Hai lần đại bác bên dưới bắn ngược lên: Khẩn trương lên nào. Ta có thể giải thoát cho người đàn ông đó khỏi đau đớn và lũ con đốn mạt. Em vẫn nhớ hồi mình chưa về một nhà chứ? Để anh kể lại thay em nhé.
Rồi tí lại reo ầm lên Việt Nam vô địch với mỗi pha bóng tấn công. chờ được về nhà lấy giấy bút trốn vào một khoảng không ai quấy rầy Đáng nhẽ (và có lẽ về sau) các lớp học cần có kiểu thư giãn này cho giáo viên và học viên.
Xôi em để trong lồng bàn. Và từ đầu đã không muốn dành sức cho cái không phù hợp. Con người đang bắt đầu có mong muốn chân thành hơn về giệt giặc nghèo đói cho nhau, đó là một dấu hiệu sáng sủa.