Ngày nay, dù đã là một trong những người giàu nhất thế giới nhưng ông vẫn đeo chiếc đồng hồ đeo tay nhật rẻ tiền giá 50$ và mang đôi giày đế làm bằng chất dẻo. Tôi sẽ dồn hết tâm trí để đạt được điều mình mong muốn. Được tôn kính như cha để của Ấn Độ, ông là luật sư vĩ đại nhất ủng hộ chủ trương bất bạo động.
Còn về việc nếm trải các đau khổ và phiền muộn thì sao? Chúng cũng tốt cả ư? Có lẽ câu chuyện dưới đây sẽ cho bạn câu trả lời. Nhiều tin đồn đến tai tôi rằng nhiều người bị giết, có cả phụ nữ và trẻ em vô tội…. “Fortiss Berhad (Malaysia) khởi đầu như một công ty nhỏ của một nhóm 14 người dám nghĩ dám làm.
Vào khoảng thời gian có khoảng gần 100 công ty được cấp phép hoạt động trong lĩnh vực này, lĩnh vực mà những người khác đã khởi nghiệp với số vốn từ 500. Nhờ một mẩu thông báo mà ông bà bà mới biết được cháu mình còn sống và đến bệnh viện nhận bà. Khi gặp khó khăn và thất vọng,ta cảm thấy hết sức cay đắng .
Nó phải tự điều chỉnh nhiều lần mới đến được đích cuối cùng . "Ông có chỗ mẻ trên răng,yết hầu của ông quá nho cao và ông nói quá chậm". Tại sao ta lại phải có cơn mưa này?Tại sao ta lại phải thất bại?Tôi nghĩ tốt hơn nên đặt câu hỏi theo cách khác:tại sao ta phải trải qua những kinh nghiệm thất bại?Để minh họa cho điều này,tốt hơn cả là nêu một vài ví dụ
v…Tôi trở thành “máy làm ra tiền” của hội! Khi không xin đủ thức ăn, cha ông sẽ chửi rủa và đánh đập ông, ông phải lấy thức ăn dành cho cả chó và thậm chí uống cả nước cống bởi vì nếu xn không đủ, cha ông sẽ đánh đập ông. Ông được gán cho biệt danh « kẻ vào tù ra khám ».
Tôi sẽ không dừng lại ở khía cạnh tinh thần mà muốn đề cập đến phần của bản thân giúp chúng ta suốt thời gian thất bại- TRÍ TUỆ của chúng ta! Ông là người sáng lập ra nhật báo « Murasoli » và viết hơn 100 quyển sách về các đề tài lịc sủ,xã hội và văn học. Sau đó, anh xem xét những chỗ nhỏ nhặt bình thường những người khác sẽ bỏ qua, và lại bận bịu với việc sửa chỗ này, chỉnh chỗ kia.
TIẾN SĨ LEE DE FOREST ,NHÀ PHÁT MINH RA ỐNG CHN KHÔNG VÀ LÀ CHA ĐẺ CỦA MÁY TRUYỀN HÌNH. Mặc dù từng là sinh viên ngành sinh học,điều này chưa từng xảy đến với tôi . Buổi tối, anh bán hoa tạ các câu lạc bộ, quán bar, quán rượi.
Vì thế, ông tuyên bố rằng ông mới là nhà phát minh thực sự của máy điện thoại. Hội sinh viên Đại học Malaya mới là chỗ xứng với tôi. _NEW STRAITS TIMES NGÀY 15 THÁNG 5 NĂM 1994
Một hôm, ông tình cờ gặp lại người bạn cũ, người sau này giới thiệu ông với một công ty bảo hiểm. Tôi được sinh ra để làm mọi việc tôi đang làm. Không biết làm gì, sau khi nghe lời khuyên của người bạn thân của mẹ, bà quyết định trốn sang Thái Lan, nơi 4 người dì của bà đang sinh sống.
Kết quả học tập của tôi không đủ để học tiếp năm sau lấy bằng danh dự. Chưa từng có ai đạt được thành công xứng đáng mà không một đôi lần thấy một chân của mình lơ lửng trên bờ vực của thất bại. Đó là phương thức để không bao giờ thất bại.