Ông Kalabab bèn nói tiếp: Ông ấy bảo sẽ đến Phoenici, ở cách đây rất xa để mua những đồ trang sức quý hiếm, sau đó đem về bán lại với giá cao hơn. Mấy năm trước đây, trang trại của họ bị châu chấu phá hoại làm mất sạch mùa màng.
- Chẳng lẽ chúng cũng nối gót sự nghèo khổ của cha chúng sao? Chúng cần có nhiều tiền để sống tốt hơn. Đến chiều tối, khi được tháo cái cày ra, con lừa cảm thấy rất chua xót trong lòng, chân cẳng thì ã rời, còn cái gáy lại đau buốt do cả ngày bị cái ách cọ xát vào. Điều may mắn là trong suốt thời kỳ tồn tại lâu dài của mình, Babylon không sản sinh ra các vì vua tham bạo có ước vọng chinh phục toàn thế giới.
Mỗi ngày ông Arad đều mua hai cái bánh, một cho mình và một cho người nô lệ, đồng thời hay nán lại trò chuyện với ông trong lúc ăn bá Tất cả họ đều đi vác nước tưới cho những khu vườn của nhà vua. Bê bết máu và bùn đất, trên ngực của người nô lệ khốn khổ ấy vẫn còn hình xăm con rắn biển mà ông đã từng biết.
- Này Kauskor ơi! Ông đâu rồi? Thức ăn đã nguội cả rồi. Thông thường công việc ở lò bánh kết thúc vào buổi trưa, nên ông nghĩ ông Nana-naid chắc hẳn sẽ đồng ý cho ông làm bánh đi bán vào buổi chiều. Có nhiều cách khác nhau để đảm bảo cuộc sống của các bạn sau này.
Aggar đành phải đi vay. Vì vậy, không biết xúi quẩy thế nào tôi lại bảo với ông ấy rằng, đợi đến ngày mai khi đếm xong, tôi sẽ thanh toán tiền cho ông ta. Có phải thế cậu Tarkad?
Megiddo đúng là một người bạn khôn ngoan và tốt bụng đối với ông. Cuộc sống của con chỉ đếm được từng ngày. Còn bây giờ, sao ông ấy lại ham mê cờ bạc đến chứ!
– Chúng ta hãy lắng nghe tiếng hú của những con chó hoang kia. – Bà ấy khá mập mạp và hay bép xép mọi chuyện khiến nhiều lúc tôi phát điên lên vì bà ta đấy. Tôi được một thủ lĩnh sa mạc người Syri mua với giá hai bạc.
Nhưng tôi không muốn mạo hiểm trong công việc này. Ông có đồng ý với tôi như vậy không? Cuối cùng, cuộc thương lượng cũng kết thúc.
Còn về đêm, bệnh tật và gió lạnh không ngừng hành hạ khiến ông không thể ngủ được. Nghe vậy, ông thật sự rất thất vọng. – Hadan Gula thành thật trả lời.
Nghe đến đây, người mẹ lặng lẽ lau hai hàng nước mắt chảy xuống trên đôi gò má. Con bò lên tiếng trước: Ông Arad đặt tay lên vai ông và nói: