Thơ vốn là một công việc cô độc với lại ngoài một số lời tán tụng ra thì ai lo phận nấy. Danh tiếng ta cũng đã có một tí tẹo. Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa.
Nàng mỉm cười trong nước mắt: Em hiểu, em hiểu chứ. Thậm chí, dựa trên một số phân tích lúc mơ, bạn còn biết là mình đang mơ. Nhưng nó còn nhiều việc mà cái tuổi đó khó tự điều tiết hợp lí: Học chính, học thêm, tập luyện thể thao (khá chuyên nghiệp, ăn lương).
Trên Hồ Gươm lúc này chắc đang có lễ hội du lịch tưng bừng. Sau đây là một số dữ kiện. Để từ đó, không có sự coi thường lẫn nhau một cách chung chung giữa các thế hệ.
Quả thất vọng khi xung quanh thường coi truyện là một thứ xa xỉ. Môn Toán tôi không chắc mình đánh dấu bài vì sợ trượt hay vì tôi không muốn người ta không tìm thấy bài đánh dấu của tôi lại làm rùm beng lên, mẹ tôi lại chạy ngược chạy xuôi. Rồi bạn nghe tiếng còi xe ngoài đường vọng vào.
Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ. Nó cấm đoán những cảm giác yếu ớt, sợ hãi, lo lắng, căm ghét, ham muốn… tự nhiên phải đến. Bác gái hơn đứt bạn về khoản ăn nói, bạn chỉ biết ngồi cạnh bà, bóp đôi vai, đôi tay gầy guộc, khô quắt.
Họ không đấu súng đấu gươm mà đấu trí. Còn khoảng tháng nữa mới mua được quyển tạp chí hội họa tháng trước. Có lẽ tôi sẽ kiếm chút gì ăn.
Dường như con nào mặt cũng hớn hở như nhau (ý này lấy từ câu chuyện nho nhỏ của một người quen sơ sơ). Hẳn rồi, họ phải có cách của họ chứ. Tại sao lại phải có cảm giác anh đang sến? Đôi lúc cũng cần thay đổi trạng thái như vậy giữa cuộc sống đầy cục cằn này.
Không phải là giáo huấn, chỉ ra chân lí hay giác ngộ cho quí bà nọ. Dù đang trải ra những tư duy rất đỗi dịu dàng. Như một dòng suối đang chảy, ngủ quên, rồi lại bị đánh thức, chảy tiếp.
Ông đặt tay nàng lên vành tai và nói: Anh muốn thú nhận với em một điều. Và bác thường là người chiến thắng và đạt được mục tiêu. Mà là từng câu hỏi cho từng bước chân.
Còn điên hoặc chết ư? Nói dối. Số đông vẫn ngu dốt và hèn hạ. Đêm qua bạn ngủ lúc khoảng 23 giờ.