Khu 3 Net

Em học trò zú to mặc bộ đồ bơi gợi cảm làm thầy giáo không chịu nổi

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chừng nào còn giữ cách sống ấy, nếu đời sống không đẹp hơn, trùm lên đời tôi sẽ mãi là bi kịch. Liên miên liên miên đục vào óc. Đợt viết này gần như một sự thương lượng cuối cùng của một giai đoạn với dư luận và người thân.

    Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?. Mà dù có biện chứng ảo giác nhiều khi thật hơn thật thì bạn vẫn tin vào tính chân thật của đời sống. Vậy thôi, bạn sống bình thường.

    Tôi không định đánh giá con người qua hành động ấy. Tôi kệ tôi dắt tôi đi. Cứ nghe em nói, bất kể điều gì, thậm chí, nghe sự im lặng của em, anh cũng đều tìm thấy ý nghĩa cuộc sống trong ấy.

    Căn bản cũng tại người đời hay đính bên cạnh nó chữ vì. Trong tay tôi không có luật… Không biết trận chung kết này, ở nhà có một vé, ai đi.

    Cho một quả bom, một vụ ám sát hay chơi những đòn tâm lí khiến hắn phát điên. Nhưng tự lúc nào yêu viết mà không hay. Ở đây, bạn tự nhủ, bạn nằm một mình và than vãn chẳng để làm gì.

    Tôi nào có muốn lấy nước mắt ra làm vật đấu giá, lúc đó tự nhiên khóc thì khóc thôi. Trí nhớ của con người không dành để quan tâm được đến tuốt tuồn tuột mà để biết lưu lại cái mình cần. Bây giờ, cuộc sống không giản đơn như thế.

    Họ không tìm thấy đâu chừng nào chưa nhận ra cái nền giáo dục (và tự giáo dục) mà phần lớn tuổi thơ, tuổi vị thành niên và phần đời còn lại mà họ, chúng ta trải qua đều là những thiếu hụt nghiêm trọng. Trước đây, nếu bạn đột ngột bỏ đi thì mọi người sẽ lại huy động lực lượng tìm cho bằng được, rồi chắc sẽ họp gia đình và tổng phê bình. Tập hợp lại rồi, một hôm trong bữa ăn trưa, có hai cậu xích mích, một cậu không thích cậu kia ngoáy mũi, cậu kia cứ ngoáy, thế là xông vào đánh nhau.

    Tôi không để ý lắm đến chuyện lên xuống. Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác. Dẫu không phải không có lúc buồn.

    Nàng nằm dài trên chiếc giường trắng thoảng hương hoa nhài. Gọi đó là chiêu bích hổ du tường, được anh em kính nể. Êm dịu và hoang vắng.

    Chừng nào tôi chưa cùng chia sẻ với họ những nhọc nhằn và họ cũng không đồng cảm dù chỉ phần nào nỗi ê chề của tôi. Những gì dành cho ngòi bút, em đã dành cả cho anh. Càng ngày bạn càng thấy mình nhận thức được nó.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap