Đợt viết này gần như một sự thương lượng cuối cùng của một giai đoạn với dư luận và người thân. Vì thế, ông hãy nói chuyện với tôi như một đối tác làm ăn. Nhưng bác ta không tin.
Nhà văn nhìn thấy trong mắt nàng một vẻ chăm chú tinh nghịch. Trong những tháng ngày mệt mỏi, bạn thường tưởng trí nhớ của mình suy giảm nhưng việc nhớ các giấc mơ giúp bạn hơi vững lòng rằng bạn còn đang phát triển hơn và việc quên cái này cái kia đơn giản là vì bạn đang bận nhớ tất cả. Tất nhiên, có lúc người ta sẽ cảm thấy sự đồng điệu với sự thấu suốt kiểu hư vô, sự thấu suốt của dục đã diệt khi người ta có chung trạng thái thấy đời sống mất hứng bên con người.
Hôm nay, tôi đã quyết định đến đó. Nó giúp bạn có một trạng thái cân bằng tương đối. Xã hội loài người thì phải như thế.
Ăn sáng xong, bạn ra trông hàng giúp bác một chút trước khi về. Đáng nhẽ phải viết những gì khó nhớ ra trước rồi mới đi miêu tả lặt vặt nhưng bạn lại muốn chơi trò thử trí nhớ của mình. Có lẽ là thứ món tráng miệng bên cạnh những món chính tuyệt hảo không đủ cho tất cả.
Tôi chỉ cần mọi người tin tôi thêm một chút, một chút nữa thôi. Mà bác thì dùng toàn công thức. Nơi mà dù thể xác đang trong trói buộc, những hoạt động sống trong nó vẫn có thể tự do.
Còn anh không chống cự thì họ sẽ để anh sống như một con chó ngao nho nhỏ trong vô số con chó ngao của họ. Cuối cùng thì nhà văn cũng không phải lựa chọn. Họ cũng dần mất lòng tin ở quần chúng.
Ai theo thì sống, ai chống thì chết. Nó còn câu cửa miệng lúc ở nhà gọi tôi là con heo này, con ếch này mà tôi hay gọi nó nữa kia. Bạn cũng đang ganh đua với họ.
bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế. Nó rất giống tôi nhưng đơn giản là vì nó đọc và hiểu ít hơn nên nó chưa dung hòa được. Sao ông không tự viết lấy rồi tôi sẽ mạo danh ông.
Mà này, mấy giờ rồi còn tưởng tượng! Mày đang mất cái giấc mơ. Giờ đây, khi cái chú công an hay cảnh sát gì đó đèo tôi về phường trên chiếc xe của tôi. Những trận bóng và bác bấm huyệt gần nhà làm tôi thấy khoẻ hơn.
Như cây bút không mực viết hoài lên trang giấy trắng. Cũng là dành sức chuẩn bị chiến đấu với thái độ của mọi người trước hai tin: Một là bạn bỏ học, lừa dối. Và càng khao khát chứng minh cách sống mình lựa chọn là hiệu quả trong một xã hội chỉ công nhận con người bằng hiệu quả có thể trông thấy (chỉ với tầm nhận thức trung bình).