Thứ hai, một đô-la đó là bốn đồng 25 xu gộp lại. Như tôi đã nói đến ở phần trên, bắt chước là một trong những cách học hỏi chủ yếu của con người. Cha tôi làm việc chăm chỉ, còn mẹ tôi ở nhà chăm sóc mấy anh em tôi vì sức khỏe bà rất kém.
Tôi kéo tấm kính trần cho sáng và để ý thấy bốn gã bụi bặm ngồi trong thùng chiếc xe tải đang chạy ngay phía sau tôi. Người giàu thường điều hành hoạt động kinh doanh của riêng họ dưới một hình thức nào đó. Tôi thấy không có lý do gì để bản thân bị lây nhiễm năng lượng độc hại đó, chẳng hạn như cãi cọ, buôn chuyện, nói xấu sau lưng.
Người giàu tin rằng: “Bạn có thể vừa có chiếc bánh ngọt, lại vừa được ăn chiếc bánh đó”. Đa số những người không thành công về mặt tài chính mà tôi từng biết thường có những hạn chế về mức độ sẵn sàng thực hiện, cũng như mức độ chấp nhận rủi ro và mức độ sẵn sàng hy sinh. Trong những khóa học đó, ông chia sẻ những bí mật thành công đã được chứng minh trong quyển sách mang tính cách mạng “Bí mật Tư Duy Triệu Phú”.
Chỉ vì kế hoạch tài chính trong tâm thức của cha tôi đã ăn sâu vào đầu tôi và trở thành trở ngại của tôi. Nhưng bạn thử ngẫm xem: Có phải sự an toàn và nỗi sợ hãi đều có cùng một xuất phát điểm? Tìm kiếm sự an toàn là do ta cảm thấy có sự không an toàn, và nỗi sợ cũng bắt nguồn từ sự không an toàn. Đó là cách nghĩ quá đơn giản! Trên thực tế, nếu bạn quản lý tiền của mình theo cách tôi hướng dẫn, bạn hoàn toàn có khả năng tự do về tài chính chỉ với khoản thu nhập tương đối thấp.
Một trong những yếu tố then chốt trong hệ thống quản lý tiền bạc mà chúng tôi hướng dẫn trong các khóa Tư Duy Triệu Phú là cần tạo ra một tài khoản Vui chơi, tức là số tiền (có giới hạn) mà bạn tự cho phép mình tiêu xài phung phí và cho phép bạn “có cảm giác của một triệu phú”. Tôi khuyên bạn nên tìm kiếm và hợp tác với một nhà hoạch định tài chính giỏi - người có thể giúp xây dựng và theo dõi tổng tài sản của bạn. Bạn sẽ phải bẻ gãy mũi tên bằng cách tì đầu nhọn vào cổ họng mình.
Chìa khóa là “sự tập trung cao độ”. Bạn sẽ phải bẻ gãy mũi tên bằng cách tì đầu nhọn vào cổ họng mình. Chúng tôi rất phấn chấn.
Theo cách đó, đồng 5 đô-la cứ thế chuyền đi cho đến khi qua hết cả năm người. Ngừng một chút, ông nói tiếp: “Nếu cậu nghĩ theo cách của người giàu và làm theo những gì người giàu làm, cậu có tin mình cũng sẽ trở nên giàu có?”. Người nghèo nghe lời khuyên từ những người cũng túng quẫn như họ.
Thật buồn cười, khi túi trống rỗng và bất chợt thấy một đồng xu trên mặt đất, tôi thường không chịu cúi thấp đến thế chỉ để nhặt đồng xu con con. Bạn không thể chỉ tác động lên một phần cuộc sống mà không làm ảnh hưởng đến những phần khác. Bạn không thể chỉ tác động lên một phần cuộc sống mà không làm ảnh hưởng đến những phần khác.
Cô không còn làm y tá nữa, không phải vì cô đã chán công việc của mình, mà vì cô bước vào nghề y vì một lý do sai lầm. Tóm lại, thành công không phải là một “cái gì”, mà là một “con người”. Chính xác là vì mọi người không thực sự cam kết trở nên giàu có nên họ không giàu có, và phần lớn sẽ không bao giờ giàu có.
Nói chung, phần thưởng càng cao thì rủi ro càng lớn. Trong bảy ngày tiếp theo, tôi thách bạn đừng oán thán bất cứ điều gì, không phải là nói ra, mà trong đầu bạn cũng không được nghĩ tới điều đó. Mỗi người chúng ta đều đến với trái đất này với những tài năng bẩm sinh khác nhau.