Nếu được nghe các chuyên gia khoa học kỹ thuật nói về những bước phát triển vượt bậc của nhân loại, bạn sẽ không khỏi giật mình. Marshalll đá sập cách cửa cái rầm, hộc tốc lao vào phòng thu với đôi chân trần, và quát lên với tôi vỏn vẹn chỉ có năm từ. Một người tính cách nghiêm túc song cũng là dân ăn nói có hạng: cựu thị trưởng Mario Cuomo.
Và họ cũng có những cảm xúc như chúng ta, thích hay không thích những điều gì đó như chúng ta vậy thôi. Bạn có thể tưởng tượng các thính giả của tôi đã cười nghiêng ngửa thế nào. Câu trả lời của tôi là: Xin nhường việc đó lại cho các nhà khoa học.
Khán giả của tôi nhận xét rằng thường thì những vị nào ghét giới báo chí truyền hình lại là những khách mời thú vị. Trong chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1992 của mình, Ross Perot đã chứng minh được tầm quan trọng của việc sử dụng những tấm băng rôn, biểu ngữ. Và đừng chơi game với nhân viên trong giờ làm việc! Dẫu cho có ý tốt là muốn thân thiện với họ đi chăng nữa… Hãy là một người cấp trên nghiêm túc, chính trực, nhất là phải có một trình độ chuyên môn cao hơn cấp dưới.
Nhưng thời gian qua đi và những cái tên cũng thay đổi. Thế nên tôi tiếp tục nói: Hôm nay, trên đừng đến đây tôi đã gặp phải một chuyện rất buồn cười.
Cuốn sách You Can Negotiate Anything (Bạn Có Thể Đàm Phán Bất Cứ Việc Gì) của Herb được tạp chí NewYork Times xếp vào Danh sách bán chạy nhất trong suốt chín tháng, và cuốn sách này cũng lọt vào top bán chạy nhất ở Australia trong ba năm! Có thể nói Herb biết tất cả những gì thuộc lĩnh vực đàm phán. Và nhiệm vụ của các đài phát thanh và truyền hình là tổ chức những chiến dịch thu góp tiền của. Ai mà không thích nghĩ rằng nền kinh tế quốc gia vững như bàn thạch, nhưng xem chừng cái bàn thạch ấy giờ đây cũng đang lung lay.
Tôi lắp bắp suốt ngày, tập đi tập lại cho buổi phát thanh đầu tiên. Tôi tự thuyết trình một mình. Sau khi cho tôi biết giờ nào, ngày nào và tại đâu, ông hỏi: Anh sẽ nói về đề tài gì?
Trong ký ức của tôi, Bob luôn là một con người lịch lãm, tài ba và có óc khôi hài. Và họ cũng có những cảm xúc như chúng ta, thích hay không thích những điều gì đó như chúng ta vậy thôi. Vai diễn thật của Mitchum ngoài đời mang đến cho chúng ta một bài học: Đừng bao giờ hỏi chuyện một người không thích nói.
Đại đa số chúng ta khi oe oe khóc chào đời thì đều có mức khởi điểm như nhau. Tôi đã nhiều lần nói trước khán giả của đủ mọi tầng lớp. Có thể mọi người thấy vậy sẽ đánh giá: Larry King khép nép quá!, nhưng không sao, tôi sẽ bắt chuyện với một ai đó mà.
Trong chương trình của tôi thì ngược lại, tôi không bao giờ hỏi những câu mà tôi đã biết trước câu trả lời. Nó nói với thầy hiệu trưởng: Khoan đã thưa thầy. Bởi một lý do là Truman rất giỏi nói về chính trị.
Giả dụ như trên tường có treo một tấm hình chụp gia chủ đang đứng ở Quảng Trường Đỏ chẳng hạn, hãy hỏi về chuyến đi Nga của họ. Và khi đó ta sẽ bắt bỏ dĩa từng chiếc một. Anh ấy đến chương trình của tôi vào một buổi tối, rồi làm cho tôi đêm đó cứ trằn trọc mãi.