Nghe nó không được thông dụng cho lắm. Tôi không phải lo gì cả. Ở chương 10, tôi đã kể với các bạn về nhà báo Shirley Povich.
Và tên tuổi ông cũng nổi tiếng như nghệ thuật Stengelese của chính ông vậy. Tôi chỉ còn biết thở dài ngao ngán chờ…tới giờ chương trình kết thúc. Tất nhiên bạn cần phải có những tính cách: Cởi mở, nhiệt tình, sự quan tâm, và luôn trong tư thế sẵn sàng để hỏi.
Và cuối cùng, đi dự họp thì nhớ mang theo sự hài hước của bạn. Có thể khi nói về những điều đó, bạn đã thắp nên một ngọn nến giữa không gian u buồn ảm đạm nơi lễ tang. Chỉ cần một cái micro nhỏ bé, ông có thể khuấy động cả một hội trường.
Khi tổng thống Coolidge thắc mắc về sự chờ đợi này, người nhân viên ấy nói rằng ông ta chỉ tò mò xem tổng thống có điều gì muốn nói về tấm ngân phiếu này hay không. Đừng kể dài dòng về tiểu sử của bạn, bởi họ đã biết những cái ấy trong hồ sơ mà họ vừa mới đọc. Bob chẳng bao giờ cố gây cười một cách không tự nhiên.
Liệu tôi có nói điều gì không phải hay không? Tôi cố trấn tĩnh và tự nhủ hãy tự tin lên, cứ nói những gì mà mình nghĩ lúc đó. Trong một cuộc trò chuyện hẳn bạn sẽ nói một điều gì đó về bản thân của mình. ông chọn cách nói đánh vào trái tim, thu hút mọi người với văn nói trôi chảy, rõ ràng và hấp dẫn từ đầu đến cuối.
Anh ấy là một người không bao giờ biết nghiêm khắc và chán nản, luôn là một cây kể chuyện tiếu lâm ở các buổi tiệc, một diễn viên hài trên sân khấu, trên truyền hình, ở các chương trình tạp kỹ. Những vết nhăn trên trán động đậy, đây là thói quen của ông khi có cảm xúc mạnh. Lời khuyên của tôi là, khi nói chuyện với người khác phái bạn phải nhanh chóng biết về đối phương càng nhiều càng tốt.
Trong cơn bão tuyết, các cầu thủ hai đội vẫn hăm hở ra sân. Anh nhìn cảnh chúng tôi hối hả chuẩn bị, cảnh các phóng viên hết sửa ống kính rồi loay hoay giấy bút… Tôi để ý thấy hình như anh hơi ngơ ngác. Nhiều lời đồn đại rằng Sinatra là một người hay cáu giận nhưng tôi lại thấy anh ta nói chuyện rất khôi hài.
Sau đó Everett đã viết một lá thư cho Lincoln: Tôi phải thừa nhận bài nói dài hai tiếng đồng hồ của tôi không tác động nhiều đến công chúng bằng những gì anh nói trong hai phút!. Khi thực hiện một chương trình phỏng vấn trên đài, tất nhiên tôi phải chuẩn bị trước một cẩm nang để hỏi. Vì dường như cô ấy chỉ thích hỏi, hỏi và hỏi.
Cậu bé đã hoàn tất cuộc mua bán bằng một câu hỏi chắc như đinh đóng cột: Ông muốn đặt những quyển sách này ở đâu, thưa ông? Sau đó thì Jack bán được thêm nhiều cuốn nữa, một thành công ngoài sự mong đợi. Chắc chắn người đối diện sẽ nhìn lại bạn bằng một đôi mắt hình viên đạn. Kết quả là: Bài tường thuật trực tiếp kỳ quái nhất được mọi người thông cảm và tán thưởng nhiệt liệt.
Chỉ cần nhấn nút lần nữa là tôi có thể xử trảm anh ta. Bài nói này thực sự giết chết ông vì nói quá dài. Còn nếu có giọng nói không hay thì sao? Bạn sẽ không bao giờ tạo được một ấn tượng tốt ư? Không đúng! Edwin Newman và Red Barber đều là những phát thanh viên sáng chói dù họ không có chất giọng tốt.