Khu 3 Net

Những ngày xxx với cậu bạn cũ trong chuyến về quê nhàm chán

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nhưng khi những người thân cũng tham gia vào dư luận, nếu không muốn gạt họ ra khỏi đầu, chỉ còn cách hứng chịu những oan khuất họ vô tình mang tới. Sắp tới sẽ có một số thay đổi về lịch trình sinh hoạt để cứu vãn sức khỏe. Ở đây, họ cho mình quyền gào thét, nguyền rủa, phán xét.

    Và sắp tới sẽ lại rắc rối với chuyện học hành đây. Ta chẳng cảm thấy quái gì cả. Ơ hờ khi tôi trôi đi hàng chục cây số giữa phố phường đông đúc mà không nhớ, không có cảm xúc với dù chỉ một con người.

    Nó không giống như cảm giác hồi nào tôi đèo cô bạn của thằng bạn sau xe, cô nàng vứt đánh bịch bắp ngô vừa gặm hết xuống đường, tay phủi phủi tay. Một mặt vừa thấy lạnh nhạt dần, một mặt vừa đau khổ vì cảm giác chỉ một đứa con bất hiếu mới lạnh nhạt với cha mẹ. Chúng ta cùng bắt chước nhau và vô thức tốt hơn từ đó.

    Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên. Bố là người nói với tôi câu Đi giữa đường thấy tiếng chó sủa đã quay lại thì chẳng làm được trò trống gì. Nó tan chảy, tan chảy.

    Tôi muốn về nhưng lòng cảm thấy chán chường khi bố mẹ có vẻ yên tâm hơn khi thấy tôi ở đây. Họ hú hí thế nào? Cá tôm hoan lạc ra sao? Như vầy… Như vầy… Rốt cuộc cũng nhàm. Cảm thấy thế gian hoàn toàn lãnh lẽo.

    Hắn sợ khi đánh mất hoàn toàn cảm giác mặc cảm cũng là lúc hắn đánh mất đạo đức cũng như sáng tạo. Bạn chưa làm được gì cho họ. Tôi định kiến và chủ quan quá chăng? Thù dai quá chăng? Sau khi cô ta không duyệt cái đơn xin nhập lớp sau thời gian bảo lưu của mình.

    Không phải bạn không muốn một cuộc sống như thế. Trong Tuổi thơ dữ dội? Không hẳn. Mà tôi nghĩ chính ông đang làm mất thời gian đấy.

    Cứ thế, nhà văn viết, bỏ qua tất cả những lời phê bình. Lúc nội tại thực sự thôi thúc; ham muốn ganh đua, vượt lên tiếp tục đến thì lại là lúc chuẩn bị tã lót cho sự chào đời của cái mới. Xem trang 16 cuốn NGOÁY MŨI tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh (nếu có)

    Hay ông định viết một câu chuyện kêu gọi người ta quyên góp cho vợ ông. Có lẽ với cái vỏ to hơn, anh ta không vứt. Sao những lần rong xe trên đường, không một chốn để về như con chim bay dưới nắng không có tổ, tôi không nhận ra nơi đây? Một cái ghế đá để viết và không nhiều người để quấy rầy.

    Mà tại sao ta cứ miên man thế? Tại sao ư? Vì ta ngại. Nhưng chưa viết nốt đoạn đời này thì chưa thấy tạm trọn vẹn để sẵn sàng chờ cơn gì đó của họ. Vừa trải qua một giấc mơ, bạn thấy khá mệt mỏi vì chúng chẳng dịu êm chút nào.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap